Niemvuigiaitri
Niemvuigiaitri.Xtgem.Com

Nơi Hội Tụ Mọt Sách
HomeTìm KiếmPh.Chat
>>>Phím tắt(ấn vào đây nếu thấy Xtscript error: timeout)
Vụ bí ẩn con rồng hắt hơi - Alfred Hitchcock
↓↓ > > Vụ bí ẩn con rồng hắt hơi - Alfred Hitchcock
MT932-HJ (Sáng Lập Viên)

Mắt ông Carter khép nhỏ lại. Đôi mày rậm của ông cử động lên xuống một cách kỳ lạ. Nét mặt ông hung dữ lên.

- Ủa - ông la lên. Vậy là Allen bị mất chó hả? Giống như những người khác trong khu phố hả? Ồ thế thì hay quá! Hy vọng không bao giờ tìm ra mấy con chó mắc dịch ấy. Tôi rất ghét chó!

Ông nhìn xoáy vào ba thám tử. Nắm tay ông bóp chặt lại, tưởng chừng ông sẽ vồ lấy ba cậu.

Tuy nhiên Hannibal vẫn giữ được giọng nói bình tĩnh và thái độ thản nhiên để tuyên bố.

- Thưa bác, cháu tin chắc là bác phải có lý do chính đáng để ghét chó. Có thể xin bác giải trình chúng đã làm gì bác ạ...

- Chúng đã làm gì tôi à! Người đàn ông to tiếng - Chúng sủa và chúng tru lên hằng đêm. Chúng giẫm vào bồn hoa của tôi.Chúng phá bãi cỏ của tôi. Chúng làm ngã thùng rác của tôi và làm bẩn lề đường... Có thể các cậu thấy như vậy chưa đủ hả?

- Dạ, cháu rất tiếc cho bác, thưa bác. - Hannibal tử tế cam đoan. Bác biết không, đây là lần đầu tiên chúng cháu đến vùng này. Chúng cháu đang cố gắng tìm lại con chó của ông Allen. Nếu nó đã phá hại ở nhà bác, cháu tin chắc ông Allen sẽ đền bù cho bác. Ông ấy rất mến con chó, và ông ấy sẽ làm bất kỳ điều gì...

- Thế à! ông ấy sẽ làm bất kỳ điều gì hả? Vậy thì tôi cũng vậy, tôi sẵn sàng làm bất kỳ điều gì... Chờ một phút!

Ông Carter cúi xuống và lấy một cái gì đó phía sau cánh cửa. Ba cậu bạn chỉ kịp hốt hoảng nhìn nhau... Cánh cửa lại mở toang ra và ông Carter đang đứng thẳng trên ngưỡng cửa.

Lần này ông cầm trong tay một khẩu súng săn lớn.

- Đây là việc tôi sẵn sàng làm! Ông la lên với một giọng đầy đe dọa. Nhét đạn vào con chó mắc dịch kia! Mà nếu tôi có nhìn thấy đầu mõm con chó của Allen hay bất kỳ cơn chó nào khác, tôi nện cho nó một loạt đạn săn thú! Đó là điều tôi sẵn sàng làm!

Ông tỳ súng vào vai một cách đáng sợ.
Chương 4: NGƯỜI THÍCH ĐÙA

KẺ ĐIÊN KHÙNG giả vờ bấm cò.

- Tôi bắn rất giỏi, không bao giờ trật đích. Các cậu còn câu hỏi nào nữa không?

Hannibal lắc đầu, làm ngơ trước cây súng chĩa vào mình.

- Dạ không, thưa bác. Cháu xin lỗi đã làm phiền bác. Hen gặp lại bác ạ!

Ông Cater cười khẩy.

- Còn tôi thì không muốn gặp lại các cậu! Thôi, cút đi. Nhanh lên!

Ba thám tử bước lùi, nhưng vẫn theo dõi kẻ ghét chó.

- Quay lưng lại! Cater ra lệnh. Tôi không muốn người ta giẫm lên thảm cỏ nhà tôi.

Tim đập thình thịch, Ba Thám Tử quay lưng lại với con người khó tính và bước xuống lối đi.

- Đừng có chạy! Hannibal hổn hển khuyên. Hãy bước đàng hoàng.

Bob và Peter im lặng gật đầu, tự hỏi không biết ông Carter có bắn một phát sau lưng mình hay không. Đột nhiên có tiếng kêu cắc khiến ba cậu giật mình.

- Bình tĩnh nào các bạn ơi, Hannibal nói. Chỉ là ông Carter đóng cửa lại mà thôi.

Bob và Peter tiếc nhìn qua vai và tháo chạy khi không còn thấy kẻ thù của loài chó nữa. Ba cậu chỉ đứng lại sau khi chạy hết một nửa con đường... Không có ai đuổi theo cả. Cửa nhà ông Carter vẫn đóng kín.

- Ôi! Bob nói khẽ. Thoát nạn!

- Cây súng như thế, đâu phải chuyện đùa! Peter tuyên bố và lau trán. Mình tưởng ông ấy biến bọn mình thành ba cái bia chứ.

- Mình không nghĩ thế. Hannibal nói. Súng ông ấy cài chốt an toàn, mình thấy mà!

Peter và Bob tức giận nhìn bạn.

- Cậu biết mà không nói gì cho bọn mình hết! Peter la lên. Hèn gì cậu vẫn bình tĩnh !

- Khi huơ cây súng, Hannibal nói tiếp, ông Carter chỉ trút cơn giận ra mà thôi. Mình đã làm ông tức điên lên khi đề cập đến vấn đề chó!

- Dường như ông ấy có một đối tượng căm thù khác nữa: đó là con người!

- Lần sau, khi đến gặp ông Carter, ta sẽ thận trọng hơn.

Peter lắc đầu kịch liệt.

- Không, anh bạn ơi. Lần sau, cậu muốn làm gì thì cứ làm! Phần mình, sẽ không có lần sau nữa. Mình nhường cho cậu. Mình quên báo cho cậu biết da mình rất nhạy cảm. Da mình bị dị ứng với đạn súng săn.

- Mình cũng thế - Bob nói theo. Nếu có ai bắn vào mình, thì thà là bắn bằng súng nước thì hơn!

- Ta cần phải xem xét khả năng - Hannibal làm ngơ nói tiếp, ông Carter ấy đã đóng kịch. Trong trường hợp đó, rất có thể ông ấy dính líu đến những con chó mất tích

- Giả thiết có giá trị! Bob đánh giá.

- Ta phải so sánh phản ứng của Carter với phản ứng của kẻ mà ta sắp hỏi cung! Hannibal nói.

Peter quay sang Bob:

- Cậu ấy nói cái quái gì vậy? Peter hỏi.

Hannibal chỉ một ngôi nhà:

- Ông Allen đã nói về hai người hàng xóm không có chó. Chúng ta vừa mới gặp người đầu tiên, là ông Carter. Chứng ta còn phải thăm ông thứ hai: Arthur Shelby.

Một cái cổng cao ngang ngực bảo vệ ngôi nhà của ông Shelby. Phía sau là một ngôi nhà to lớn.

- Chỗ này có vẻ không nguy hiểm, Bob nói. Mình không thấy súng đâu cả.

- Và có vẻ không có ai rình mò bọn mình! Peter nói thêm - Hay ông Shelby không có ở nhà.
« Trước1 ... 45678 ... 32Sau »
Chia sẻ lên: share facebookshare googleshare twitter
Nếu phát hiện truyện có sự cố như thiếu,sai sót,..các bạn vui lòng báo cho Admin Qua facebook để mình chỉnh sửa sớm nhất nhé.
http://fb.com/laukho.nuocmat.501
↑↑ | Xem thêm các bài viết khác cùng chuyên mục với bài viết Vụ bí ẩn con rồng hắt hơi - Alfred Hitchcock
TOP BÀI VIẾT
>>7 ngày làm gia sư - fmnghuy (full)
>>Hoàng tử lạnh lùng và cô nhóc lanh chanh
Xem thêm tác phẩm hot...
Trang Chủ | Reload | Liên hệ

Old school Swatch Watches