- Cái cậu này , người ta đang bàn tới mà cậu cứ bàn lùi ko hà...!! Lên xe đj , có 1 lát thui mà...! Không lên xe là tớ giận cậu á , Thoại My !!
Nó miễn cưỡng bước lên xe trong sự "cổ vũ , động viên" vô cùng nhiệt tình của Châu.
Lâu lâu , nó lại nhăn nhó nhìn Châu :
- Tớ...buồn ói quá ...Châu à....!!!
Châu cầm lấy tay nó :
- Hok sao đâu...cậu cứ nghĩ đến thì càng muốn ói hơn đó....vì thế cậu đừng có nghĩ tới nó nữa là ok liền hà...!!
Nó gật gật rồi....
"Oẹ...ọe...."
- ặc..bác tài , cho tôi xin bao ni lông....
Nói rồi Châu đỡ cho nó nôn thốc nôn tháo ra....
- Hjx....cho tớ xuống đj....
- Được rồi ...được rồi....tới nơi rồi....!!! - Châu gật gù nói rồi cả 2 đỗ lại trước một ngôi nhà khang trang , đẹp mộng mơ..
- Nhà...nhà cậu đây hả...Châu...? hjx... - Nó hổn hển hỏi.
- Uh....Mệt quá hả My ..? Vào nhà nghỉ một lát chắc là khỏe liền đó...!
Nói rồi nó và Châu cùng bước vào nhà....
...............
- Chà...đây là phòng của cậu đó hả Châu ?? Đẹp ghê ta....!!! - Nó thốt lên rồi nằm phịch xuống chiếc nệm ..
- Uh...tất nhiên là phải đẹp òy !! - Châu bụm miệng cười khúc khích.
Nó trề môi :
- ối ối...bắt đầu lên cơn "chảnh" rồi đấy...!! Ý ý ý....!!
- Cái cậu này.....cẩn thận tớ giết giờ...
- á á. á.....
Bỗng.....
...cạch....
Cẩm Tú bước vào :
- Ngọc Châu....ra ăn cơm....
Nó vội vàng ngồi dậy :
- Em chào chị...!!
Tú khẽ nghiêng đầu nhìn qua phía Châu :
- đây là....?
Châu cười toe toét phân bua :
- Đây là Thoại My - bạn của em ..!! Trưa nay sẽ cùng ăn trưa với chị em mình ^_~
- Ý chị là.... - Tú đang định nói thì Châu cũng liền nói luôn :
- Chị....chị cũng đã gặp Thoại My rồi đấy ạ..!!
Tú khẽ gật gù :
- À...là con bé đi cùng bộ 3...?? Thôi.... xuống ăn cơm đi...
Rồi Tú cất bước xuống nhà dưới...
Nó nhún vai nhìn Châu :
- Sợ thật đấy Châu ơi...!!!
Châu bật cười :
- Có gì mà sợ đâu chứ...?! Bộ cậu nghĩ chị Tú "ăn thịt" cậu chắc...Mà thôi...đj xuống dưới nhà ăn trưa đi ^_~
- Uhmm - Nó khẽ lẩm bẩm rồi cùng Châu xuống nhà ăn..
........................
Nó mới bước vào bàn ăn thì Cẩm Tú đã liền hỏi...
- Cô sống ở Prince Villa à...?
Nó gật gật :
- Dạ vâng ...!!
- Thế chưa bị đuổi à...?? - Tú nói bằng giọng khinh khi.
Nó lắc đầu :
- Chắc ko có chuyện đó xảy ra đâu ạ...!!
- Tự tin hén...?? - Tú nhìn nó bằng ánh mắt sắc lạnh đến rợn người.
Nó khẽ mỉm cười đáp :
- Không đủ tự tin nhưng cũng không quá tự ti...
Tú nhếch mép cười rồi từ lúc đó đến cuối bữa ăn...Tú không hỏi thêm gì từ nó nữa..... Chap 13
Tại bàn ăn....
- Nè , ăn canh nè ..!! Ngon lắm á nhá !!- Châu múc cho nó một ít canh ..
- Uhm...thanks....
Bỗng....á..... Châu vô tình làm đổ canh vào áo nó :
- Ơ....sorry sorry.... Tớ...tớ ko cố ý....!! Khổ thật á....
Nó cười khì khì :
- Không sao đâu...!! Để lát tớ đem đi giặt là okie hết ý mà...!!
- Sorry ná...!! - Châu nhìn nó bằng ánh mắt chớp chớp hối lỗi.
Nó lắc đầu rồi cởi áo khoác ra :
- Không sao mà...!! Hjhj.... !!
- Cậu đưa áo khoác đây , tớ kêu chị giúp việc đem đi giặt há !!
Nó mỉm cười rồi chìa áo ra cho Châu...
.....Vài giây sau....
- á...từ từ đã Châu....!!! - Nó nói , sau đó chộp lấy cái áo lấy ra chiếc khăn của Hoàng rồi gật gù :
- Được rùi á...!!
Nó mỉm cười rồi bước lại phía bàn ăn :
- May là kịp giữ lại....phù.....!!
Tú chợt đưa mắt lên nhìn nó.... " Cái gì đây...? Rõ ràng..đây là khăn tay của anh Hoàng cơ mà...! Tại sao...nó lại có trên tay của con bé ấy...?! Thực ra..thì con bé ấy là ai...? Mà xem chừng lại quá thân thiết với bộ 3..đặc biệt là với anh Minh Hoàng như vậy ...?? .. Nhưng...biết đâu là con bé ăn cắp...??."
Tú mím môi , quyết định chộp lấy tay của nó :
- Chiếc khăn tay này ... ở đâu ra...?
Nó hơi sợ nhưng vẫn can đảm nhìn thẳng mặt Tú :
- Ý chị là sao....?
- Tại sao cô có chiếc khăn tay này ?? - Tú làm vẻ mặt hung dữ , khác với bề ngoài hiền hòa , năng động hằng ngày...
Nó sợ nói ra là của Minh Hoàng thì Cẩm Tú sẽ càng tức lên nữa .. nên nó không biết làm gì ngoài đứng lặng ...
Tú càng bực , nhắc lại bằng giọng gầm gừ đến đáng sợ :
- Tại sao cô có chiếc khăn này ??
Hít một hơi thật sâu rồi nói :
- Anh Minh Hoàng cho tôi...!!!
.....Bốp.....
- Đồ...."quỷ cái"....dám cả gan đụng đến anh Minh Hoàng.... !! - Tú trừng mắt nói.
Nó đau...rất đau nhưng vẫn cố tỏ vẻ thản nhiên :
- Tại sao chị tát tôi ???
- Vì mày đụng tới Minh Hoàng...!
- Tôi làm gì anh Hoàng chứ ?? Đây là chiếc khăn của anh ấy , anh ấy muốn cho ai là quyền của ảnh...chị có quyền gì chứ ?? Chỉ vì thế mà chị tát tôi ư ?? Tôi không nghĩ đó là cách xử sự của một hot girl - một nữ sinh thanh lịch của một trường trung học đấy !! - Nó cũng đáp lại Cẩm Tú bằng một ánh mắt khinh khi.