Niemvuigiaitri
Niemvuigiaitri.Xtgem.Com

Nơi Hội Tụ Mọt Sách
HomeTìm KiếmPh.Chat
>>>Phím tắt(ấn vào đây nếu thấy Xtscript error: timeout)
Đại Tiểu Thư Đi Học (đã full)
↓↓ > > Đại Tiểu Thư Đi Học (đã full)
MT932-HJ (Sáng Lập Viên)


- Tại sao anh làm vậy, anh cũng yêu cô ấy mà. – Thiên Vũ ko kìm chế được mà lên tiếng nói, những lời này tuy là sự thật nhưng sự thật thường rất phủ phàng, nó là nỗi đau của anh, là mũi dao đang đâm vào tim anh, câu nói đó như khẳng định chủ quyền trái tim người con gái anh yêu thuộc về người đang ngồi trước mặt mình chứ ko phải là anh. Còn điều gì đau khổ hơn nữa chứ. Người đàn ông trước mặt trầm ngâm một lúc rồi cũng lên tiếng, lần này anh nói rất nhiều, như muốn trút hết nỗi lòng của mình theo cơn mưa dai dẳng ngoài kia.

- Phải tôi yêu cô ấy, nhưng người cô ấy yêu không phải là tôi. Nếu người cô ấy yêu là tôi, tôi sẵn sàng vứt bỏ tất cả cùng cô ấy đến bất kỳ nơi nào để có thể cùng cô ấy sống hạnh phúc. – anh cười đau khổ, ánh mắt xa xăm nhìn về hướng cửa sổ.

- Cô ấy ko yêu anh ?

- Cậu thấy lạ đúng ko? Anh cười khổ, cười cho nỗi đau của chính mình - Có người con gái nào nhìn thấy người mình yêu đang trên giường với người phụ nữ khác mà vẫn tỏ ra bình thản như cô ấy ko? Giây phút đó tôi đã biết, cô ấy ko yêu tôi, chỉ là nhóc con nhầm tưởng mà thôi. Nhầm tưởng rằng thứ tình cảm cô ấy dành cho tôi là tình yêu.

- Anh nói sao. Nhầm tưởng ?

- Phải. Cô ấy vẫn chưa biết tình yêu là gì đâu?- anh lại cười nhưng nụ cười lần này ko còn chất chứa sự chua chát nữa mà hình như anh đang nhớ về một hồi ức đẹp nào đó - nhóc luôn tỏ ra mạnh mẽ nhưng thật ra trong lòng là rất yếu đuối, nhóc cần một bờ vai vững chãi để dựa vào khi mệt mỏi, một vòng tay khi đau khổ và…. Một người đàn ông có thể bảo vệ cô ấy, có thể chạy nhanh đến cạnh khi cô ấy cần …..Thời gian qua tôi đã luôn làm điều đó vậy nên cô nhóc mới nhầm tưởng như vậy, cô ấy vẫn chưa nhận ra người mình yêu thật sự là ai.

- Là ai ? – đôi mày rậm của chàng trai trẻ nhíu lại

- Là cậu.

- Là tôi ?- Thiên Vũ tỏ vẻ rất ngạc nhiên, cuối cùng trước mặt người đàn ông này anh vẫn ko thể điềm tĩnh được.

- Phải là cậu. Vậy nên…. cậu hãy chăm sóc cô ấy thật tốt, hãy yêu cô ấy cả phần của tôi, tốt với cô ấy cả phần của tôi, đừng để cô ấy khóc, đừng để cô ấy phải ngồi một mình , cô ấy dễ buồn vu vơ lắm , đừng….. giọng của người đàn ông nghẹn lại anh ko nói được nữa nhưng người ngồi đối diện anh chắc đã hiểu được những lời anh muốn nói.

- Được, tôi sẽ làm vậy, sẽ yêu cô ấy luôn cả phần của anh, chăm sóc cô ấy luôn cả phần của anh, sẽ ở bên bảo vệ cô ấy suốt đời.

- Cám ơn cậu. – người đàn ông trả lời ngắn gọn ,ngước lên nhìn người đối diện lần cuối rồi đứng dậy bước đi

- Trần Nam Phong …. Anh là chủ tịch tập đoàn dầu khí lớn nhất thế giới phải ko? – Thiên Vũ như nhận ra được điều gì đó vội ngăn bước chân anh lại, Nam Phong nghe anh nói cũng dừng bước, quay lại nhìn anh, cười buồn

- Phải nhưng đó đã là quá khứ rồi. – nói rồi anh quay mặt bước đi lần này là đi thật
Thiên Vũ vẫn ngồi đó, bất động. Lần đầu gặp mặt anh đã ngờ ngợ nhưng ko dám chắc, cuối cùng thì đó vẫn là sự thật. Trần Nam Phong, người đàn ông xuất sắc hoàn hảo đến từng milimet , là khát khao của bao nhiêu cô gái, nhưng ko hiểu sao sau một đêm anh đã trắng tay, điều này vẫn là một bí ẩn, phải nói anh ta chính là thần tượng của Thiên Vũ. Đột nhiên, khóe môi mỏng nhếch lên, anh đang cười, phải chính vậy là anh đang cười, nếu đúng như lời Nam Phong nói thì chẳng phải anh ta đã thua anh rồi sao, chủ nhân của trái tim nó ko phải là người đàn ông xuất sắc kia mà là anh, là anh đó.

CHÁP 58

Hiện tại.

Nó đang chăm chú đọc một quyển sách nào đó, hầu như phần lớn thời gian của nó là để đọc sách thì phải, nếu ai đó từng bị nó ăn hiếp mà gặp nó bây giờ chắc phải rất ngạc nhiên vì hiện tại trông nó rất ….hiền, thỉnh thoảng lại nhếch môi cười rất … dịu dàng. Thiên Vũ đang chống cằm nhìn nó nãy giờ, anh ko biết mình đang có tâm trạng gì nữa. Anh rất muốn biết lý do tại sao sáng nay nó lại có thể bình thản tới trường như vậy khi mà mới cách đây vài ngày nó còn như ko muốn sống nữa, rồi sao mà giờ nó hiền vậy. trước cơn bão thường sóng yên biển lặng có phải là giây phút này ko? Nó úp quyển sách xuống mặt bàn quay qua chìa bàn tay nhỏ nhắn ra trước mặt anh cười nhẹ nhàng:

- Trả đây.

- Trả gì ? – Thiên Vũ tỏ vẻ ngạc nhiên ko hiểu gì hỏi lại, mà thật sự là anh cũng ko hiểu ý nó muốn gì.

- Tiền – mặt nó vẫn tỉnh bơ.

- Tiền gì ? – Thiên Vũ thì càng lúc càng ko hiểu gì cả.

- Tiền công nãy giờ làm người mẫu cho anh ngắm.

- ???????????????? Thiên Vũ đang trong tình trạng chết ngồi.

Nó lại nở một nụ cười dịu dàng chết người, rồi quay qua tiếp tục đọc sách. Từ nãy giờ hành động của anh và nó đều ko thoát khỏi tầm mắt của những bạn bè yêu dấu lớp M3 A, giờ giải lao chắc sẽ rất thú vị khi tin thiên thần Khay Vi đang cặp với đại thiếu gia Thiên Vũ được lan truyền khắp trường. Ôi thật vinh hạnh mà, Kỳ Khôi rồi tới Quang Anh giờ lại là Thiên Vũ ko biết đến khi nào mới tới lượt Khắc Thiên, mà cũng có thể là ko bao giờ có khi mà anh chàng kia chỉ biết ngồi nhìn.
« Trước1 ... 5657585960 ... 85Sau »
Chia sẻ lên: share facebookshare googleshare twitter
Nếu phát hiện truyện có sự cố như thiếu,sai sót,..các bạn vui lòng báo cho Admin Qua facebook để mình chỉnh sửa sớm nhất nhé.
http://fb.com/laukho.nuocmat.501
↑↑ | Xem thêm các bài viết khác cùng chuyên mục với bài viết Đại Tiểu Thư Đi Học (đã full)
TOP BÀI VIẾT
>>7 ngày làm gia sư - fmnghuy (full)
>>Hoàng tử lạnh lùng và cô nhóc lanh chanh
Xem thêm tác phẩm hot...
Trang Chủ | Reload | Liên hệ

Insane