Old school Easter eggs.
Niemvuigiaitri
Niemvuigiaitri.Xtgem.Com

Nơi Hội Tụ Mọt Sách
HomeTìm KiếmPh.Chat
>>>Phím tắt(ấn vào đây nếu thấy Xtscript error: timeout)
Hoàng Tử Lạnh Lùng và Cô Nhóc Lanh Chanh - Full
↓↓ > > Hoàng Tử Lạnh Lùng và Cô Nhóc Lanh Chanh - Full
MT932-HJ (Sáng Lập Viên)


Nói rồi nhỏ vội đứng lên bỏ chạy

Hóa ra là vậy. Chỉ tại cái ôm, ôm cô em làm gì để bây giờ như vậy. Thật là!! Không thể để Lam đi được, Duy vội chạy theo. Nhỏ chạy khá nhanh.

Vừa xuống khỏi chiếc xe bus, nó vội tìm cái nhà thờ. Sau một hồi lò mò tìm đường, cuối cùng nó cũng tìm thấy. Vừa định vọt vào trong thì đã thấy Lam chạy ra với tốc độ tên lửa (~_~!), tay thì lau đi nước mắt, chưa kịp mở miệng gọi Lam lại thì nó đã nghe người khác làm rồi. Duy từ trong chạy theo, miệng í ới gọi tên Lam. Nó chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra và cũng vội ba chân bồn cẳng chạy theo

Khoảng cách của Lam và Duy ngày càng xa. Nhỏ chạy thật nhanh vì muốn trốn tránh, nhưng Duy quyết rồi, không thể để mọi chuyện ngày càng nghiêm trong được, phải làm rõ và nói với Lam. Dồn hết sức chạy nhanh hơn, Duy chộp được nhỏ

-Lam hiểu lầm rồi, nghe Duy giải thíchđi, nghe Duy giải thích đã!!

Mặc cho Duy nói nhỏ vẫn cung tay liên hồi, cố tìm cách đẩy Duy ra. Giữ nhỏ thật chặt, Duy lại hét thật to

-Đó là em gái, là em họ của Duy!! Là em họ!!

Lam khựng lại, Duy nói là em họ. Là em họ sao?? Không thể như vậy, em họ thì làm sao lại có thể ôm nhau như vậy chứ? Nhỏ vẫn không tin, hất tay Duy ra, nhỏ lại hét
-Đừng cố biện hộ nữa!! Em họ mà lại cười nói vui vẻ rồi lại ôm nhau sao? Anh nghĩ tôi là con ngốc à??

-Vì chiều nay con bé phải bay đi du học, nên Duy mới ôm chào tạm biệt nó. Duy đã nhờ con bé giúp Duy………….

Duy lại ngập ngừng, Lam không nói, nhỏ vẫn đang tiếp tục chờ Duy giải thích. Lấy trong túi ra một chiếc hộp nhỏ, Duy mở ra và đưa trước mặt Lam

-Duy nhờ con bé mua giúp cái này

Nhỏ thấy hai chiếc nhẫn được làm đơn giản nhưng cách điệu, nhỏ mở to mắt. Vậy là Duy nói thật sao? Nhỏ không nói được gì, đầu cúi xuống như biết mình đã sai

Thấy vậy, Duy vội tận dụng thời cơ, tháo ngay chiếc nhẫn đeo vào cho Lam……….

-Thôi chết! Không vừa!!

Nó đứng từ xa để xem tình hình nãy giờ, vì nó nghĩ nên để hay người đó giải quyết, nhưng người đâu mà nhiều chuyện thấy gớm. Cả đám người vậy lại như xem tạp kĩ (~_~) làm nó không thấy được gì. Cố gắng chen vào trong đám đông

Duy lôi sợi dây ra, cũng may là cô em họ đã chuẩn bị trước, vội xỏ chiếc nhẫn vào bên trong sợi dây và đeo cho Lam. Khẽ cúi xuống nói thật khẽ vào tai nhỏ

-Duy yêu Lam!!

Hồn Lam như lơ là trên mây, không ngờ rằng Duy cũng yêu nhỏ. Không biết nên nói gì, nhỏ chỉ ngước lên nhìn Duy, Duy đưa cho nhỏ thêm một sợi dây cùng chiếc nhẫn khác. Nhỏ hiểu, như vậy thì nhỏ không cần nói, chỉ cần nhỏ đeo cho Duy có nghĩa là nhỏ đồng ý.

Chần chứ một chút, nhỏ nhận lấy sợi dây và đeo vào cổ cho Duy. Duy mừng rỡ, ôm nhỏ quay một vòng, đám đông hú lên như sở thú. Nó bịt chặc tai nhăn nhó nhưng miệng vẫn cười vì mừng cho con bạn.

Hai kẻ kia nãy giờ mãi lo hiểu lầm- giải thích- yêu…… mà không để ý thấy đám đông, nghe mọi người xì xầm lúc này cả hai mới đỏ mặt. Những cô gái thì nhìn rồi thở dài “Ước gì mình cũng được như vậy!!” Nó chỉ lắc đầu nhìn mấy con nhỏ ngán ngẩm.

Thôi thì người ta yêu nhau rồi, nó ở đây làm gì nữa, đi về thôi. Và vội bắt ngay chiếc xe bus vừa chạy tới, nó leo lên và trở về nhà. Lòng thầm vui vì hiện giờ hai con bạn của nó đã được hạnh phúc rồi. Còn nó thì sao? Chán thật!!

Vừa bước vào trong nó đã thấy tên Long ngồi trên ghế salong cầm điện thoại bấm bấm rồi lâu lâu lại cười cứ như tự kỉ. Nhìn là nó biết tên Long đang nhắn tin cho Mi rồi.

Vội chạy lại chỗ Long, nó lại hỏi chuyện lúc sáng

-Này! Lúc sáng anh với anh ta có bị gì không? Có bị bọn đó đánh trúng phát nào không?

-Hả? Chuyện gì?………..À……. Không sao hết- tên Long chợt gãi gãi đầu rồi cười

-Vậy không có chuyện gì hết sao?

-Ừ

-Vậy anh ta bị cái gì vậy? Sao lại bỏ về trước?

Nhìn mặt nó nhăn nhó, tất nhiên là Long biết kế hoạch đó rồi, chỉ có một mình nó là không biết thôi. Và trong chuyện này rõ ràng Phong là kẻ thua cuộc. Long chỉ khẽ lắc đầu và buông ra một câu

-Không biết nữa!!

Chán nản bước lên phòng, lại khẽ nhìn sang phòng hắn. Chẳng hiểu hắn gặp chuyện gì nữa.
Chap 74

Trưa hôm đó, đi ra đi vào mấy lần mà cũng không thấy hắn bước chân ra khỏi phòng, không biết hắn có đói không, vậy là nó lại quyết định rót một ly sữamang cho hắn.

Cầm một ly sữa đầy nhóc, nó gõ cửa phòng liên hồi, nhưng đợi mãi chẳng thấy hắn trả lời

-Anh đang ngủ hả, tôi vào đấy nhé!!

Vẫn không trả lời, quyết định đẩy cửa bước vào trong. Hắn đang ngồi dựa lưng vào tường, tai đeo headphone, gương mặt không biểu hiện tí cảm xúc nào

Nhẹ nhàng đặt ly sữa lên bàn, nó tiến lại khẽ lay vai hắn

-Này, anh dậy uống sữa đi, tôi mang cho anh này!!

Hắn vẫn không thèm nhúc nhích, lạ thật. Hết kiên nhẫn nó bực mình giật cái headphone ra hét nào tai hắn

-NÀY!!!!!!!! Anh có nghe tôi nói gì không vậy

Khẽ nhíu mày, hắn vẫn không mở mắt, tay giật lấy cái headphone, hắn nói bằng một giọng lạnh lùng và xua đuổi
« Trước1 ... 9293949596 ... 115Sau »
Chia sẻ lên: share facebookshare googleshare twitter
Nếu phát hiện truyện có sự cố như thiếu,sai sót,..các bạn vui lòng báo cho Admin Qua facebook để mình chỉnh sửa sớm nhất nhé.
http://fb.com/laukho.nuocmat.501
↑↑ | Xem thêm các bài viết khác cùng chuyên mục với bài viết Hoàng Tử Lạnh Lùng và Cô Nhóc Lanh Chanh - Full
TOP BÀI VIẾT
>>7 ngày làm gia sư - fmnghuy (full)
>>Hoàng tử lạnh lùng và cô nhóc lanh chanh
Xem thêm tác phẩm hot...
Trang Chủ | Reload | Liên hệ