- Tôi không biết ai giống như vậy cả. Có thể là một người bạn của ba. Hoặc... hoặc ngược lại là một kẻ muốn hại ba?
Đèn chuyển sang màu xanh. Constance cho xe chạy tiếp
- Được rồi, cô nói. Các cậu muốn tôi nói gì?
- Tất cả, từ đầu, Hannibal nói. Chị có thể bắt đầu từ sáng thứ hai lúc ông Slater gọi điện thoại cho chị từ San Pedro để báo là đã phát hiện một con cá voi bị mắc cạn trên bờ. Ông ấy đã nhìn thấy nó bằng ống nhòm khi đang ở trên tàu… Chương 6: MẤT MỘT CHUYẾN HÀNG
- Tôi vừa mới từ bệnh viện thăm ba về, Constance kể lại. Điện thoại đang reng trong văn phòng ba. Tôi nhấc ống nghe lên. Oscar Slater gọi đến. Dường như ông ấy ở phía nam Alabama. Tôi đã gặp ông ấy hai ba lần, vì ba có chở ông ấy đi đánh cá. Tất nhiên là trước khi bị mất tàu. Oscar Slater báo cho tôi biết rằng ông đã tìm thấy một con cá voi bị mắc cạn trên bờ biển.
Đã xảy ra một vụ cứu hộ mới. Constance đã gọi cho hai người bạn Mêhicô có xe cẩu. Họ đã móc sợi dây thừng to vào cẩu rồi đi rước con cá voi ngoài bãi biển, nơi Oscar Slater đang chờ.
Khi nâng con cá voi lên xe tải bằng cần cẩu được rồi, Constance đã dùng mút ướt bọc nó lại. Con cá voi được chở đến nhà Oscar Slater và được thả xuống hồ bơi. Hai người Mêhicô đã về và Constance bắt đầu kết bạn với Fluke - cô gái đặt tên như thế cho cá voi - khi bơi và chơi cùng với nó.
Oscar Slater đi mua cá sống ở một tiệm mà Constance quen biết. Mọi việc diễn ra tốt đẹp cho đến khi cô quay trở lại. Fluke có vẻ mang ơn thái độ thân thiện của Constance và có vẻ thích nghi với môi trường sống mới.
- Tất nhiên là mọi cá voi đều rất thông minh, Constance vừa nói vừa rẽ vào con đường lên dốc về hướng Santa Monica. Theo một kiểu, thì thậm chí cá voi còn thông minh hơn người nữa, bởi vì não cá voi to hơn nhiều. Nhưng Fluke... ngay từ cái nhìn đầu tiên, tôi dã thấy là nó đặc biệt. Tôi đã dạy cho rất nhiều cá voi mấy năm nay, nhưng Fluke xuất sắc hơn tất cả những con cá voi tôi từng gặp. Nó mới được hai tuổi - tức là trí thông minh tương ứng với năm tuổi ở loài người, vì phần lớn cá voi trưởng thành lúc sáu bảy tuổi. Nhưng trí thông minh của nó phát triển hơn bất kỳ đứa trẻ mười tuổi nào.
Constance tiếp tục kể chuyện xảy ra ở nhà Oscar Slater suốt hôm đầu tiên đó. Cô đã cho Fluke ăn số cá mà Slater mua về. Rồi cô quyết định về San Pedro, trên đường ghé qua bệnh viện thăm ba. Và Constance nhờ Slater chở cô về. Nhưng Slater cứ đứng bên bờ hồ bơi, cái đầu trọc sáng bóng dưới ánh nắng, nhìn cô bằng vẻ mặt lạ lùng...
- Ngày mai tôi sẽ nhờ Thần tiên Biển cả cho chuyên gia đến, Constance nói. Có lẽ họ sẽ quyết định thả Fluke trở về biển. Hay cũng có thể giữ nó một hai ngày. Dù sao, nó đã hoàn toàn bình an vô sự.
Constance đã quay lưng lại hồ bơi và định bước ra xe, thì Oscar Slater kêu lại.
- Khoan đã, Constance à. Có một điều cô cần biết. Một điều liên quan đến ba của cô.
Constance chưa hề có thiện cảm với Oscar Slater. Thật ra, cô chưa hề quan tâm gì đến ông. Cô có cảm giác như phát hiện ra ông lần đầu tiên và nhận ra mình rất có ác cảm với ông.
- Điều gì liên quan đến ba tôi? Cô hỏi.
- Ba của cô buôn lậu. Từ nhiều năm, ông nhập lậu máy ghi âm, radio nhỏ và mọi thiết bị điện tử vào Mêhicô và bán được với giá cao gấp ba bốn lần so với giá đã mua.
Constance không trả lời. Cô không muốn tin những gì Slater nói. Tuy nhiên, đúng là thỉnh thoảng cô có nghe ba mình nói ra những lời khó hiểu. Tất nhiên là cô thương ba, ông đã rất lo cho cô, nhất là từ lúc mẹ cô mất. Nhưng cô không cho ba là một công dân mẫu mực.
- Chuyến chở hàng cuối cùng của ông to hơn tất cả những lần trước, Slater nói tiếp. Gồm chủ yếu máy tính bỏ túi, bán được rất cao ở Mêhicô. Tất cả đã chìm cùng chiếc tàu.
Constance vẫn không hiểu ý Oscar Slater muốn nói gì.
- Trong vụ đắm tàu này ba của cô mất ít nhất hai ba chục ngàn đô-la, Slater nói tiếp. Phân nửa số tiền này là của tôi. Tôi và ba cô thực hiện phi vụ này năm mươi-năm mươi. Máy tính bỏ túi không hề gì, mặc dù đang nằm dưới đáy biển; chúng nằm trong công tây nơ không thấm nước. Và tôi muốn lấy lại số hàng này. Tôi muốn tìm ra xác tàu đắm, và cô sẽ giúp tôi!
Giọng rè rè của ông đã trở nên hung dữ.
- Cô và con cá voi sẽ giúp tôi. Cô cũng định làm thế mà, đúng không Constance?
Constance bình tĩnh suy nghĩ trước khi trả lời.
Xét về quan điểm Hoa Kỳ thì ba của cô không hề phạm pháp. Không có luật nào cấm xuất khẩu máy tính bỏ túi hay máy ghi âm, một khi mình đã mua xong. Vậy nếu Slater định gây áp lực cho cô bằng cách đe doạ sẽ tố cáo cảnh sát Mỹ thì ông chỉ mất thời gian mà thôi. Còn chính quyền Mêhicô thì cũng không thể làm gì được vì không hề bắt quả tang thuyền trưởng Carmel.
Vấn đề nằm ở chỗ khác. Ba cô lạc quan và lơ đãng, đã quên mua bảo hiểm cho tàu. Ông cũng không có bảo hiểm y tế và kỳ nằm viện này sẽ tốn hàng trăm đô-la một ngày. Nếu Constance giúp Slater lấy lại được hàng, thì ba cô sẽ nhận được một nửa số tiền lời. Mười hay mười lăm ngàn đô-la, số tiền này không ít khi ta cần thanh toán viện phí.