Bob huýt sáo nhẹ. Hèn gì tín hiệu “bận máy” nghe gần như khắp nơi. Sáng ngày hôm sau, ba thám tử lại gặp nhau tại Bộ tham mưu. Ba bạn nóng lòng chờ đợi kết quả của trạm tiếp âm ma.
Đúng mười giờ, điện thoại reng.
Hannibal chụp lấy ống nghe, hơi hấp tấp như thể sợ máy điện thoại bay đi mất.
- A lô? Hannibal Jones đây. Phải, chính tôi đang tìm về… Phải, phải? Trước hết bạn hãy cho biết xem bảng số xe có tận cùng bằng số 13 không?... Không hả?... Vậy thì rất tiếc. Đó không phải là chiếc xe mà tôi đang tìm. Dù sao cũng cám ơn nhiều nhé.
Hannibal gác máy, vẻ mặt thất vọng.
- Một bạn ở Hollywood - cậu bình luận. Nhưng đó không phải là chiếc Ranger mà ta đang tìm…
Điện thoại reng.
Lần này, Hannibal bình tĩnh hơn, không quên đặt máy nghe cạnh cái micro mà cậu đã lắp đặt để cho Bob và Peter theo dõi cuộc đối thoại.
Còn thêm tám cú gọi nữa. Hannibal cẩn thận đặt ra những câu hỏi cần thiết và kiểm tra xem có đúng chiếc xe mà cậu muốn nhận dạng hay không.
Nói cách khác, trạm tiếp âm ma không cho được kết quả nào hết.
Và Ba Thám Tử Trẻ vẫn chưa có được chỉ dẫn khả dĩ cho thấy đã tìm ra dấu vết ông Claudius. Chương 6: VỊ KHÁCH BẤT NGỜ
BA THÁM TỬ đang thất vọng nhìn nhau, thì giọng nói khỏe mạnh của thím Mathilda, vợ ông Titus Jones, vang lên khắp Thiên Đường Đồ Cổ.
- Hannibal! Bà Jones la lên. Hannibal đâu rồi. Một cậu bé Mêhicô…
Một cậu bé Mêhicô! Cùng một ý nghĩ đồng thời nảy ra trong đầu ba thám tử. Ba cậu nhớ ngay đến người đàn ông Mêhicô bán dạo.
Cả ba cùng lao vào đường hầm số 2, đi vòng qua một đống đồ đạc linh tinh và đến được phần chính của kho.
- Thím cần con hả thím Mathilda? - Hannibal hỏi.
Bên cạnh bà Jones, một cậu bé Mêhicô cao gần bằng Bob đang đứng chờ. Cậu bé mặc một chiếc áo sơ mi và một cái quần rách rưới. Cậu đang nắm dây cương một chú lừa cột ở một chiếc xe kéo cũ kỹ hai bánh.
- Cậu bé này muốn gặp con, Hannibal à - bà Jones nói. Hôm nay con có thể tự do. Nhưng ngày mai, thím báo trước cho con là sẽ có việc làm. Chú Titus của con sẽ quay về từ một chuyến mua hàng.
- Vâng, thưa thím Mathilda - Hannibal đáp.
Bà Jones trở vào văn phòng của Thiên Đường Đồ Cổ.
Cậu bé Mêhicô không hề cử động, cặp mắt đen của cậu nhìn hết vật này đến vật khác. Cuối cùng cậu bé quay sang ba thám tử và nói với Hannibal.
- Phải, anh là Hannibal Jones đây - Cậu mập xác nhận.
- Còn em tên là Carlos - Cậu bé trả lời.
Cậu bé nói chuyện có giọng Mêhicô khá dễ thương.
- Em xem ôtô được không? Cậu bé hỏi.
- Ôtô nào? Hannibal ngạc nhiên.
- Ôtô bằng vàng. Em rất muốn xem… Carlos nói khẽ.
Cậu bé định mỉm cười, nhưng cậu đột nhiên hoảng sợ và nghiêm túc trở lại:
- Xin lỗi, senor Hannibal. Em rất thích ôtô. Tất cả ôtô. Một ngày nào đó, em sẽ có một chiếc của mình.
- Nếu em đến đây để nói chuyện về ôtô, thì ta hãy vào xưởng đi - Hannibal đề nghị.
Carlos phân vân một hồi. Rồi cậu bé buộc dây cương của con lừa vào cái cột và trìu mến vuốt ve nó.
- Mày ở lại đây, tao ra ngay, Pablo nhé.
Một lúc sau, bốn cậu ngồi vòng tròn trong xưởng của Hannibal, và Carlos kinh ngạc nhìn mấy thứ đồ linh tinh xung quanh mình.
- Carlos à, em có biết gì về chiếc Ranger màu đen không? Hannibal hỏi.
Cậu bé Carlos gật đầu lia lịa.
- Biết, biết! Senor Hannibal ạ. Tối hôm qua, bạn Esteban của em ghé nhà chơi. Bạn ấy có nói senor Hannibal Jones đang tìm thông tin về một chiếc Ranger màu đen có bảng số xe tận cùng bằng số 13.
Ba thám tử nín thở chờ đợi phần tiếp theo. Carlos tràn trề hy vọng nhìn ba cậu.
- Bạn Esteban còn nói sẽ có thưởng.
- Tất nhiên là có thưởng! Peter kêu lên bằng một giọng khiến Carlos lại hoảng sợ. Em có thấy chiếc Ranger hả? Em có biết nó đang ở đâu không?
- Em thấy chiếc Ranger và senor mập. Nhưng em không biết giờ cả hai đang ở đâu. Đó là… (cậu bé đếm trên ngón tay). Cách đây, hai… bảy ngày!
- Bảy ngày! Peter thất vọng. Vậy mà bảy ngày sau, em còn khả năng nhớ về một chiếc xe à?
- Ồ! Có chứ, em rất thích ôtô. Em mơ ước về ôtô… Chiếc Ranger đen là một chiếc xe rất đẹp. Em còn nhớ số xe: AK 4, 5, 1, 3. Ghế nệm bọc da màu đỏ. Có vết trầy nhỏ trên thanh bảo hiểm phía trước. Có vết lõm vào trên thanh bảo hiểm phía sau.
Ba thám tử khâm phục nhìn cậu bé Carlos. Nhiều cậu bé trai biết nhận dạng kiểu và năm sản xuất của chiếc xe nhìn thấy, nhưng đến một tuần sau còn nhớ số xe và các vết trầy xước thì chịu…!
- Như vậy chắc chắn có thể giúp cho cảnh sát tìm ra ông này, - Hannibal vừa véo môi vừa nói, nhưng ta đã hứa không cho cảnh sát biết mà. Carlos à, gần đây hơn em có nhìn thấy lại chiếc Ranger không?
Cậu bé Mêhicô buồn rầu lắc đầu.
- Vậy thì không được thưởng hả? Cậu bé hỏi. Không có cách nào để được đi chơi trong chiếc ôtô đẹp bằng vàng hả?