Disneyland 1972 Love the old s
Niemvuigiaitri
Niemvuigiaitri.Xtgem.Com

Nơi Hội Tụ Mọt Sách
HomeTìm KiếmPh.Chat
>>>Phím tắt(ấn vào đây nếu thấy Xtscript error: timeout)
Nếu ốc sên có tình yêu - Đinh mặc
↓↓ > > Nếu ốc sên có tình yêu - Đinh mặc
MT932-HJ (Sáng Lập Viên)


“Anh là người liên lạc thực tập của các em. Gặp bất cứ chuyện gì các em đều có thể tìm anh.” Triệu Hàn nói: “Đây là tài liệu ‘Thực tập cần biết’, các em hãy xem đi.”

Hai cô gái nhận tập tài liệu, xem rất chăm chú. Một lúc sau, thấy hai cô không lên tiếng thắc mắc, Triệu Hàn mới cất giọng hiếu kỳ: “Cho anh hỏi một câu, các em học ngành này, vậy các em cảm thấy phân tích tâm lý có tác dụng đối với việc phá án hay không?”

Triệu Hàn vừa dứt lời, Diêu Mông trả lời ngay: “Em thấy rất hữu dụng, nhưng chúng em mới chỉ nắm một số lý luận, thiếu kinh nghiệm vận dụng thực tế. Vì vậy từ nay về sau, bọn em chắc sẽ thường xuyên cần thỉnh giáo anh Triệu. Đến lúc đó mong anh đừng chê phiền phức.”

Triệu Hàn mỉm cười: “Em đừng khách sáo, chúng ta học tập lẫn nhau.”

Anh đưa mắt qua Hứa Hủ, cô gật đầu nhè nhẹ: “Em cũng nghĩ vậy.” Sau đó cô liền ngậm miệng, dường như không muốn nói một câu thừa thải.

Triệu Hàn nghĩ thầm, cô gái này đúng là không biết giao tiếp, sau này trong công việc chỉ e sẽ vấp phải trắc trở.

Diêu Mông ở bên cạnh vẫn mỉm cười ngọt ngào, tựa hồ đã quen với thái độ lạnh nhạt của Hứa Hủ. Nhưng ánh mắt của cô nhìn Triệu Hàn, toát ra vẻ áy náy bất lực.
Có điều Triệu Hàn không để tâm, anh vừa cười vừa nói đùa: “Hai em thử phân tích con người anh, xem ai nói chuẩn hơn?”

Người bình thường luôn coi phân tích tâm lý là một loại mơ hồ bí ẩn như đoán số mệnh, anh chàng cảnh sát trẻ tuổi lắm lời này cũng không ngoại lệ.

Diêu Mông chớp mắt: “Anh Triệu, đây là đề thi sao?”

“Cứ coi như đề thi đầu tiên của các em trong thời gian thực tập đi.”

Những người khác thuộc đội cảnh sát hình sự đều đi họp hoặc ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại ba bọn họ. Ánh nắng buổi chiều chiếu vào cửa sổ, khiến văn phòng vừa sáng sủa vừa trống trải.

Triệu Hàn bị hai cô gái trẻ nhìn dò xét từ trên xuống dưới, anh bất giác hơi hồi hộp.

Ánh mắt thanh lãnh của Hứa Hủ dừng lại trên mặt Triệu Hàn. Triệu Hàn tưởng cô sẽ mở miệng, ai ngờ cô vẫn trầm lặng như cũ, ngón tay cô đặt trên đầu gối, phảng phất gõ nhịp nhàng theo quán tính.

Thân hình nhỏ bé yếu ớt nhưng cô lại có động tác của một người đàn ông. Ngón tay cô vừa trắng vừa thanh mảnh, tựa hồ có thể gãy bất cứ lúc nào, khiến Triệu Hàn bỗng có cảm giác khó chịu không diễn tả thành lời.

Một lúc sau, ánh mắt của Diêu Mông cũng quay về mặt Triệu Hàn, bộ dạng của cô nóng lòng muốn thử sức.

“Ai nói trước?” Triệu Hàn hỏi.

Lúc này, Hứa Hủ nhìn Diêu Mông bằng ánh mắt nhàn nhạt.

Diêu Mông tựa hồ không chú ý, cô chỉ nhìn Triệu Hàn: “Để em nói trước.”

Triệu Hàn chú ý đến chi tiết này, anh thấy hơi kỳ lạ. Anh và hai cô gái lần đầu tiên gặp mặt, tin tức phân tích từ người anh chắc chắn có hạn. Người nói trước đương nhiên là người chiếm ưu thế.

Hai cô gái là bạn học cùng khóa nhưng xem ra quan hệ không thân thiết. Vậy mà Hứa Hủ lại cố ý nhường Diêu Mông nói trước, tại sao chứ?

Diêu Mông chậm rãi mở miệng: “Đầu tiên, bề ngoài của anh có vẻ tùy ý nhưng trên thực tế anh là người có kỷ luật. Bàn làm việc của anh tương đối lộn xộn, tuy nhiên nhìn kỹ sẽ phát hiện tài liệu sắp xếp theo thứ tự thời gian, tài liệu vụ án được phân loại rõ ràng. Hơn nữa, tài liệu anh vừa đưa cho chúng em đọc cũng trình bày đâu ra đấy.

Tiếp theo, anh rất dễ làm quen, hơn nữa luôn nghĩ cho đối phương. Có thể nhìn ra điểm này từ ngôn ngữ và cử chỉ của anh. Em còn chú ý, tài liệu ‘Thực tập cần biết’ mà anh chuẩn bị cho bọn em không phải tài liệu chính thức, mà là anh tự chuẩn bị. Bởi vì trong đó sử dụng rất nhiều khẩu ngữ, hơn nữa còn đặc biệt ghi rõ ký túc xá nữ, nhà ăn, thậm chí có cả vị trí trung tâm thương mại...”

Diêu Mông nói đến đây, Triệu Hàn nở nụ cười vui vẻ.

Diêu Mông như được khích lệ, ngữ điệu của cô nhanh hơn: “Thứ ba, anh có bạn gái, bởi vì anh đeo một sợi dây chuyền rất đẹp. Vừa rồi trong lúc nói chuyện với chúng em, anh vô thức sờ mặt dây chuyền mấy lần, biểu cảm của anh rất dịu dàng.

Thứ tư, anh rất ham học hỏi. Tuy việc anh đề nghị chúng em phân tích con người anh xuất phát từ hưng phấn nhất thời, nhưng khi em bắt đầu giảng giải, anh chăm chú lắng nghe, nhãn cầu đảo đi đảo lại, chứng tỏ anh đang suy nghĩ. Cuối cùng...”

Diêu Mông cầm khung ảnh đặt trên bàn, nở nụ cười rạng rỡ: “Anh rất tự hào về công việc của mình, hơn nữa anh còn vô cùng kính nghiệp. Những tấm ảnh chụp chung với đội cảnh sát đều được anh đặt ở vị trí trang trọng ở trên bàn. Em tạm thời chỉ có thể phân tích bấy nhiêu. Nếu có điểm không đúng, mong anh bỏ qua...”

Triệu Hàn cười: “Anh đâu có tốt như em nói. Tuy nhiên phân tích của em hay quá.”

Nụ cười trên môi Diêu Mông càng ngọt ngào hơn. Cô uống một ngụm trà, hai người đồng thời đưa mắt về phía Hứa Hủ.

Hứa Hủ vẫn giữ nguyên bộ dạng nhà sư ngồi thiền, gương mặt cô không có bất cứ biểu cảm nào. Chỉ là lúc này, ngón tay gõ gõ trên đầu gối của cô đã duỗi thẳng.

Triệu Hàn cảm thấy vô cùng hiếu kỳ. Diêu Mông đã phân tích tương đối toàn diện và chính xác, Hứa Hủ còn có thể nói ra điều gì?
« Trước1234 ... 59Sau »
Chia sẻ lên: share facebookshare googleshare twitter
Nếu phát hiện truyện có sự cố như thiếu,sai sót,..các bạn vui lòng báo cho Admin Qua facebook để mình chỉnh sửa sớm nhất nhé.
http://fb.com/laukho.nuocmat.501
↑↑ | Xem thêm các bài viết khác cùng chuyên mục với bài viết Nếu ốc sên có tình yêu - Đinh mặc
TOP BÀI VIẾT
>>7 ngày làm gia sư - fmnghuy (full)
>>Hoàng tử lạnh lùng và cô nhóc lanh chanh
Xem thêm tác phẩm hot...
Trang Chủ | Reload | Liên hệ