Niemvuigiaitri
Niemvuigiaitri.Xtgem.Com

Nơi Hội Tụ Mọt Sách
HomeTìm KiếmPh.Chat
>>>Phím tắt(ấn vào đây nếu thấy Xtscript error: timeout)
Nếu ốc sên có tình yêu - Đinh mặc
↓↓ > > Nếu ốc sên có tình yêu - Đinh mặc
MT932-HJ (Sáng Lập Viên)


Lẽ nào cô kết luận một câu: Em cũng đồng ý với quan điểm của bạn ấy?

Triệu Hàn nghi hoặc, cô gái trẻ này rốt cuộc không thích biểu hiện, hay thật ra đầu óc chẳng có gì?

Giống như chứng minh suy nghĩ của Triệu Hàn, Hứa Hủ mở miệng: “Em đồng ý quan điểm của bạn ấy.”

Triệu Hàn không biết nói thế nào mới phải.

Ai ngờ Hứa Hủ nói tiếp: “Em xin bổ sung thêm vài điểm.”

Triệu Hàn còn chưa có phản ứng, đôi mắt đen nháy lạnh nhạt của cô gái trước mặt đã nhướng lên nhìn anh chăm chú.

Có điều, cô dường như không quen nhìn thẳng vào mắt người khác một lúc lâu, vì thế cô nhanh chóng cụp mi, tránh ánh mắt của Triệu Hàn. Sau đó, cô cất giọng trầm tĩnh, nghe có một vẻ dịu dàng và êm tai lạ thường: “Anh đúng là có bạn gái, nhưng mới xác lập mối quan hệ chưa đến ba tháng. Hôm nay là sinh nhật của bạn gái anh, món quà tặng bạn gái, anh để trong ngăn kéo thứ nhất bên phải.

Cánh tay phải của anh bị thương trong thời gian gần đây.

Anh có người chị gái, diện mạo không tồi...”

Nghe đến đây, Triệu Hàn hoàn toàn hóa đá, đầu óc anh bật ra ý nghĩ: Lẽ nào Hứa Hủ từng điều tra anh?
Lúc này, Hứa Hủ giơ tay, ngón tay cô lướt qua một khung ảnh ở tận cùng bên trái, dừng lại trên chiếc bật lửa bên cạnh khung ảnh. Cô cúi đầu ngắm nghía một lúc, khóe miệng ẩn hiện ý cười: “Ở vị trí trang trọng nhất trên bàn làm việc của anh không phải là khung ảnh, mà là chiếc bật lửa Zippo thuộc hàng số lượng có hạn này.

Anh và Quý đội phó tương đối thân thiết, anh rất kính trọng anh ấy. Chiếc bật lửa này là do anh ấy tặng anh, có lẽ vào dịp sinh nhật của anh hay thăng cấp nào đó.

Sau đó, anh tìm cơ hội tặng lại anh ấy một đôi giày thể thao giá không rẻ.”

Nói đến đây, Hứa Hủ lại nhướng mắt nhìn Triệu Hàn: “Cảnh sát Triệu, nghiên cứu phân tích tâm lý là dự đoán khả năng có thể xảy ra. Đây là những kết luận em cho rằng có khả năng lớn nhất.”

Ngữ khí của cô vẫn bình thản như cũ, nhưng ánh mắt nhìn Triệu Hàn bộc lộ sự nôn nóng và chờ đợi, phảng phất mong chờ đáp án của anh. Vào thời khắc này, Hứa Hủ cuối cùng cũng thể hiện cô vẫn chỉ là một học sinh.

Triệu Hàn mở to mắt: “Sao... sao em biết những điều này?”

Diêu Mông ngồi bên cạnh từ đầu đến cuối cầm tách trà lắng nghe. Bây giờ cô mới nhẹ nhàng đặt tách trà xuống bàn, cười nói: “Anh Triệu, Hứa Hủ rất xuất sắc.”

Nghe Diêu Mông nói vậy, Hứa Hủ để lộ nụ cười nhàn nhạt. Đôi mắt chững chạc của cô đột nhiên sáng bừng, hai má trắng bệch hơi ửng đỏ.

Bắt gặp nụ cười đầu tiên trên gương mặt Hứa Hủ trong ngày hôm nay, đầu óc Triệu Hàn bất chợt vụt qua ý nghĩ, thảo nào vừa rồi cô nhường Diêu Mông nói trước. Bởi vì cô biết rõ, nếu cô lên tiếng trước, Diêu Mông sẽ không còn lời nào để nói.

***

Sau giờ tan tầm, Triệu Hàn một mình ngồi trầm tư trong văn phòng.

Nếu nói suy đoán của Diêu Mông có căn cứ đàng hoàng, thì kết luận của Hứa Hủ hoàn toàn là trời ơi đất hỡi. Nhưng cô đều nói đúng, chỉ sai một điểm, anh không có chị gái ruột, chỉ có chị họ. Chị họ của anh đúng là rất xinh đẹp, hơn nữa còn có quan hệ thân thiết với anh y như chị gái ruột.

Khi Hứa Hủ giải thích tỉ mỉ về sự suy đoán của cô, tâm trạng của Triệu Hàn thật khó hình dung, bởi vì anh không ngờ quá trình suy đoán của cô lại đơn giản như vậy.

Sau khi bình ổn tâm trạng, Triệu Hàn bấm số điện thoại di động của Quý Bạch: “Sếp!”

Quý Bạch là người Bắc Kinh, thời gian này nghỉ phép về nhà thăm người thân. Có lẽ anh đang ở bên ngoài, đầu kia điện thoại hơi ồn ào. Vài giây sau, thanh âm đầy ý cười của Quý Bạch truyền tới: “Nói đi!”

“Đội vừa có hai sinh viên thực tập. Hôm nay em gặp rồi, họ đều rất xuất sắc. Em đã gửi sơ yếu lý lịch cho anh. Đúng rồi, Cục trưởng nói, anh phải hướng dẫn một người.”

Ý cười trong ngữ khí của Quý Bạch càng sâu hơn, nhưng câu trả lời của anh khiến Triệu Hàn không khỏi chán nản: “Tôi nhàn rỗi lắm sao? Không có hứng thú.”
Chương 2

Khi Triệu Hàn gọi điện thoại đến, Quý Bạch đang tụ tập cùng một đám bạn.

Ánh chiều tà rọi vào khung cửa sổ chạm hoa, thành phố Bắc Kinh mờ mịt được thắp sáng bởi đủ loại đèn điện. Đám người trong phòng ăn mặc chỉnh tề, cười nói vui vẻ, tạo thành bức tranh trống rỗng và đắt giá... Quý Bạch đưa đống bài trong tay cho người bên cạnh. Anh ngậm điếu thuốc lá, cầm điện thoại di động đẩy cửa đi ra ngoài.

Quý Bạch ngồi xuống ghế sofa trên hành lang. Dưới chân anh là tấm thảm lông cừu mềm mại, trước mắt là một dãy cây cảnh xanh mướt, xếp xung quanh hòn non bộ bằng ngọc trắng có nước chảy. Một nhân viên phục vụ tiến lại gần, hỏi anh cần gì. Thấy Quý Bạch lắc đầu, nhân viên phục vụ lập tức bỏ đi.

Quý Bạch búng tàn thuốc lá. Ở đầu kia điện thoại, Triệu Hàn không ngừng báo cáo: “Cục trưởng nói, sếp phải hướng dẫn một sinh viên thực tập, có gì ghi vào sát hạch cuối năm của sếp...”

Quý Bạch tựa người vào thành ghế phía sau, khép mi mắt: “Cũng được.”
« Trước12345 ... 59Sau »
Chia sẻ lên: share facebookshare googleshare twitter
Nếu phát hiện truyện có sự cố như thiếu,sai sót,..các bạn vui lòng báo cho Admin Qua facebook để mình chỉnh sửa sớm nhất nhé.
http://fb.com/laukho.nuocmat.501
↑↑ | Xem thêm các bài viết khác cùng chuyên mục với bài viết Nếu ốc sên có tình yêu - Đinh mặc
TOP BÀI VIẾT
>>7 ngày làm gia sư - fmnghuy (full)
>>Hoàng tử lạnh lùng và cô nhóc lanh chanh
Xem thêm tác phẩm hot...
Trang Chủ | Reload | Liên hệ

Snack's 1967