- Peter ơi, trong đó có nói tên các lính đào ngũ không?
- Chờ một chút! Có... Đó là trung úy Brewster, hạ sĩ McPhee và lính...
- Crane! - Bob kết thúc bằng tiếng reo.
Ở cuối phòng, ông phó thư viện ngẩng đầu lên và trách móc liếc nhìn Bob. Ba thám tử trẻ không hề thấy cái nhìn không hài lòng của ông.
- Brewster, McPhee và Crane! - Hannibal mãn nguyện lập lại - Bị tố cáo là vắng mặt từ ngày 16-9-1846.
- Úi chà! - Peter đột ngột hiểu ra và la lên - Giống tên của những tên đã bắn Don Sebastian!
- Tự cho là đã bắn Don Sebastian - thám tử trưởng chỉnh.
- Cậu nghi họ nói láo à? - Bob hỏi.
- Mình thấy rất khả nghi rằng ba quân nhân khẳng định đã giết chết Don Sebastian lại đào ngũ ngày hôm sau và không bao giờ quay về.
- Nghĩa là bọn chúng đã lấy cắp thanh gươm hả?
- Có thể lắm. Nhưng vậy thì ai đã giấu cái bảo vệ bao gươm trong tượng và để làm gì?
- Thật là kỳ lạ. Ta nên nói chuyện với anh Pico. Do hôm nay đã trễ rồi, sáng sớm mai, ta sẽ đi gặp anh ấy.
Ba thám tử sao chụp lại những tài liệu mình quan tâm, rồi dưới trời mưa tầm tã, quay về Thiên Đường Đồ Cổ, nơi Bob và Peter để xe đạp.
* * *
Chiếc xe đua màu đỏ đang đậu trước cổng. Skinny Norris ngồi tay lái. Nó gọi ba bạn bằng nét mặt khinh người.
- Ê, mấy đứa kia! Mình đến đây để cho các cậu một lời khuyên: hãy tránh xa chuyện của bọn Alvaro!
- Đe dọa hả? - Hannibal đáp lại ngay.
- Cha của cậu sẽ không bao giờ lấy được trang trại của họ - Peter tức giận la lên.
- Thế các cậu sẽ làm gì để ngăn cản được ba mình? - Skinny cười khẩy đáp.
- Bọn mình định tìm lại... - Peter bắt đầu nói.
Hannibal đá chân Peter để cản.
- Chúng tôi sẽ có cách, Skinny à.
- Vậy thì cố tìm nhanh lên. Trong không đầy một tuần nữa, trang trại đó sẽ thuộc về chúng tôi. Và bọn Alvaro sẽ gặp rắc rối to. Vì vậy mà các cậu nên lo chuyện mình hơn là xỏ mũi vào việc chúng tôi.
Nói xong, nó rồ máy, bỏ lại Ba Thám Tử Trẻ khá bàng hoàng. Kẻ thù có vẻ tự tin quá. •Chương 6: TIN XẤU
Ngày thứ bảy hôm sau, Hannibal thức dậy sớm, và tuy trời vẫn mưa tầm tả, chuẩn bị đi xe đạp đến gặp Pico, cùng hai bạn. Nhưng chuyến đi phải dời lại sau, vì Bob và Peter có gọi điện thoại báo rằng bị cha mẹ giữ lại làm việc nhà. Thím Mathilda lợi dụng để trưng dụng Hannibal: thám tử trưởng phải bỏ cả buổi sáng để phân chia xếp loại đống đồ chú Titus mới mua về. Cuối cùng sau khi ăn trưa xong, Hannibal biến đi được và chui vào Bộ Tham Mưu: một chiếc xe lán cũ kỹ, đã bị quên từ lâu dưới đống đồ phế thải, trong xó kẹt kho bãi của ông bà Jones.
Ít lâu sau, Bob và Peter đến cùng sếp và cả ba mặc áo mưa, lên đường dưới trời mưa. Ba cậu đạp cực lực đến vùng đồi núi, chạy qua trang trại đổ nát của gia đình Alvaro và dễ dàng tìm thấy nhà ông hàng xóm Emiliano Paz. Đó là tòa nhà cũ, có kho thóc và hai nhà nhỏ, trong đó một là chỗ ở tạm cho anh em Alvaro.
Diego đang cưa gỗ trước cửa nhà.
- Anh Pico trong nhà - Diego nói - Các cậu vào nhanh đi. Các cậu có tìm thấy gì không?
Pico đang đốt lửa, mỉm cười khi thấy khách vào.
- À! Các bạn thám tử của ta đây rồi. Có gì mới không?
Hannibal lập lại những gì giáo sư Moriartt đã nói về cái bảo vệ bao gươm.
- Gần như chắc chắn là của thanh gươm Cortès - thám tử trưởng kết luận.
- Và Don Sebastian đã không bị giết khi chạy trốn! - Peter kêu.
- Đúng hơn - Bob chỉnh cậu bạn nóng tính của mình - có hy vọng ông ấy đã thoát được.
Khi đó Hannibal cho xem những bản phôtô của công văn gửi José Alvaro, bản báo cáo của trung úy Brewster về cái chết của Don Sebastian và cuối cùng là bản báo cáo về việc trung úy Brewster, hạ sĩ McPhee và lính Crane đào ngũ.
- Mấy tài liệu này có thể giúp ích gì được cho ta? - Pico hỏi - Giấy tờ nói rằng Don Sebastian đã bị giết, là điều mà ta không có cớ gì mà không tin. Còn bản báo cáo của trung úy thì nói rõ rằng người chạy trốn cầm thanh gươm khi bị rơi xuống biển. Đó là chính xác những gì ông tướng Mỹ đã giải thích với gia đình tôi thời ấy.
- Anh không thấy kỳ lạ - Hannibal nhấn mạnh - rằng những người đã viết báo cáo về cái chết của Don Sebastian lại đào ngũ ngày ngày hôm sau sao? Một người đào ngũ, thì có thể là trùng hợp. Hai còn bỏ qua được. Nhưng cả ba thì sao?
- Đồng ý! - Pico thừa nhận - Vậy là đúng như tôi vẫn nghĩ, thanh gươm không nằm dưới đáy biển. Ba tên ấy đã lấy cắp trước khi giết chết Don Sebastian. Sau đó, bọn chúng viết báo cáo, rồi bỏ trốn cùng chiến lợi phẩm.
- Có thể. Nhưng anh hãy nhớ đến cái bảo vệ bao gươm. Ai đã giấu trong tượng? Hầu như chắc chắn chính là tổ tiên của anh đã tìm cách giấu thanh gươm quý báu khỏi mắt người Mỹ. Nhưng vì một lý do nào đó, ông đã cất riêng cái bảo vệ bao gươm.
- Có thể cũng chính là người đã bí mật trao gươm cho Don Sebastian - Pico gợi ý.
- Thêm một điểm lạ lùng trong lịch sử - Hannibal ghi nhận - Tự sao lại hầu như giao một thanh gươm quý báu cho kẻ thù? Nếu Don Sebastian cần vũ khí, đưa cho ông cây súng có hợp lý hơn không? Tự vệ bằng một thanh gươm cẩn đá quý đâu phải là việc dễ dàng.