– Tôi là Djaro de Varanie, thái tử nói. Chưa hẳn là hoàng thân trị vì. Thật ra, đến tháng sau, tôi mới chính thức đăng quang ... Này ... các anh có phải là thanh niên Mỹ điển hình không?
Đó là một câu hỏi kỳ lạ, Hannibal, Bob và Peter cũng tư xem mình là thanh niên Mỹ điển hình, nhưng ba bạn không nắm rõ ý thái tử.
Hannibal nhận trách nhiệm trả lời.
– Bob và Peter là thanh niên Mỹ điển hình, Hannibal trả lời. Nhưng phần tôi, tôi không nghĩ có thể đánh giá tôi là 'điển hình' được, bởi vì nhiều người cho rằng tôi quá kiêu căng, rằng đôi khi tôi sử dụng từ ngữ quá văn hoa, cho nên không phải lúc nào tôi cũng gây được cảm tình với mọi người. Nhưng tôi không thể thay đổi được.
Bob và Peter nhìn nhau mỉm cười, Hannibal nói đúng, nhưng đây là lần đầu tiên Hannibal thú nhận trước mặt hai bạn. Cậu có thể có một thể trạng khỏe mạnh và một trí thông minh cao hơn trung bình. Vì lý do này, nhiều người gán cho cậu là 'ông cụ non'. Nhưng những kẻ đó thường là những cậu bé ganh tị với cậu hoặc những người lớn thèm muốn đầu óc đầy khá nặng của cậu.
Ngược lại, bạn bè hoàn toàn khâm phục Hannibal, nếu gặp phải vấn đề nào làm cho mình thắc mắc, bạn bè đều tin chắc Hannibal sẽ giải quyết giỏi hơn bất kỳ ai.
Sau khi trả lời thái tử. Hannibal rút một miếng carton ra khỏi túi. Đó là danh thiếp của Ba Thám Tử Trẻ. Hannibal luôn mang theo vài tấm. – Tên của chúng tôi đây, Hannibal giải thích. Tôi là Hannibal Jones. Tôi xin phép được giới thiệu Peter Crentch và Bob Andy.
BOB ANDY Ba Thám Tử Trẻ chờ đợi ... Người ta hầu như hầu như luôn hỏi ba dấu chấm hỏi trên danh thiếp có nghĩa là gì.
Đột nhiên nét mặt Djaro rạng rỡ lên. Thái tử mỉm cười. Thái tử có nụ cười rất đẹp để lộ hàm răng đều đặn trắng tinh.
– Brojas! Thái tử nói. Có nghĩa là 'tuyệt vớí bằng tiếng Varanie. Tôi nghĩ ba dấu chấm này là biểu tượng chính thức cho tổ quốc của các anh?
Ba bạn khâm phục nhìn thái tử. Thái tử đã đoán ra ngay từ đầu! Đến lượt Djaro cũng rút một tấm danh thiếp ra khỏi túi, đưa cho Hannibal.
– Tôi cũng có danh thiếp, thái tử mỉm cười nói.
Bob và Peter đứng sát lại gần sau lưng Hannibal để nhìn cho rõ. Tấm carton màu trắng, khá dày, khắc chữ rất khéo và chỉ ghi đơn giản:
DJARO MONTERAK (Monterak là họ của thái tử). Phía trên có hình nổi, đen và vàng, vẽ hình một con nhện cầm một thanh kiếm, ngay giữ một tấm mạng lưới vàng.
Nhưng phải nhìn gần mới thấy rõ chi tiết, bởi vì tất cả cách điệu hóa tinh vi.
– Đó là biểu tượng của tôi, thái tử trịnh trọng nói. Một con nhện. Đó là biểu hiện của dòng họ trị vì ở Varanie. Kể lại cho các bạn nghe chúng tôi đã chọn biểu hiện này trong trường hợp như thế nào sẽ dài dòng lắm. Hôm nay tôi chỉ xin nói rằng tôi rất vui mừng được làm quen với các bạn, Hannibal, Bob và Peter à.
Thái tử bắt tay cả ba.
Cùng lúc đó một người đàn ông tiến lại gần nhóm. Ông ta ốm, trẻ và có khuôn mặt dễ nhìn và sáng sủa. Ông ta vừa mới bước ra khỏi một chiếc xe đen mới dừng lại sau chiếc Limousine của thái tử. Ông ta chỉ cần mở miệng đã làm lộ quốc tịch mình:
rõ ràng là một người Mỹ.
– Xin hoàng thân thứ lỗi, ông nói, nhưng chương trình chúng ta kín lắm, chúng ta không nên chậm trễ nếu muốn tham quan thành phố trong ngày hôm nay.
– Tôi không đặt biệt muốn tham quan thành phố, Djaro nói. Tới đã thấy nhiều thành phố rồi. Tôi nói chuyện lâu hơn một chút với những cậu thanh niên này. Cho đến nay, đó là những người Mỹ đặc trưng mà tôi được dịp gặp.
Rồi thái tử quay sang ba thám tử.
– Này, Thái tử hỏi, theo ý kiến các bạn, Disneylanh có đáng tham quan không?
Ba thám tử đáp rằng cũng nên đi. Djaro có vẻ hài lòng về câu trả lời nhưng vẫn còn hơi phân vân.
Thái tử mơ mộng một hồi, rồi dường như quyết định:
– Bạn có đồng ý đi với tôi đến Disneylanh không? Thái tử hỏi. Các bạn sẽ chỉ cho tôi nên xem cái gì. Tôi sẽ rất mang ơn các bạn. Tôi rất thích có bạn bè xung quanh, ít nhất là một lần.
Yêu cầu khá bất ngờ. Ba Thám Tử Trẻ bối rối. Tuy nhiên, viễn cảnh đi chơi khuôn viên Disneylanh cùng thái tử cũng làm cho ba bạn thấy hấp dẫn. Mà ba bạn cũng chưa có kế hoạch nào cho ngày hôm nay nên cả ba nhận lời.
Hannibal Jones báo cho thím, bà Mathilda Jones, bằng cách gọi điện thoại về Thiên đường đồ cổ. Việc này làm rất dễ, bởi vì trên xe Rolls có máy điện thoại.
Djaro tỏ ra hết sức quan tâm đến thao tác gọi điện.
Sau đó, những người trong đoàn tùy tùng của thái tử chen chúc nhau lên chiếc xe đen, trong khi thái tử, Hannibal, Bob và Peter lên xe Limousine ngồi cùng với nhân vật đã cãi cọ ác liệt lúc tai nạn!
Người này rầu rĩ tuyên bố:
– Công tước Stefan sẽ không hài lòng về chuyện xảy ra. Công tước đã dặn kỹ là không được mạo hiểm mà!
– Nhưng bác thấy tôi mạo hiểm chỗ nào nào? Djaro đáp. Đã đến lúc Công tước Stefan tập thích những gì chính tôi thích. Chẳng bao lâu nữa, tôi sẽ cai trị với tư cách chủ đất nước tôi, và luật lệ sẽ do tôi áp đặt chứ không không phải Công tước Stefan! ....Còn bây giờ bác hãy nói với Markos phải tuân thủ luật đi đường cho đúng hơn. Đây là lần thứ ba chúng ta sém bị tai nạn nghiêm trọng do lỗi của anh ta. Anh ta cứ lái xe như đang chạy ở Varanie. Làm thế nào để tôi không phải nhắc nhở nửa đấy!