Tôi không rõ Z. 233 là ai, là đàn ông hay đàn bà, dân sự hay quân nhân, nhưng xuyên qua những tài liệu chụp thành vi ti phim mà tôi nhận được, thì Z. 233 phải có nhiều liên lạc cao cấp, đặc biệt trong trung ương KGB. Những cuộn phim do Z. 233 cung cấp đã giúp ta rất nhiều về phương diện phát triển tài chính, cũng như kiện toàn an ninh chung của thế giới tự do.
Z. 233 đòi được gặp một đại diện toàn quyền của Sở để bàn tính một kế hoạch quan trọng. Y không cho biết nội dung nên tôi chưa thể ra chỉ thị rõ rệt cho anh. Gặp y, anh sẽ tùy nghi quyết định. Anh hãy ráng thuyết phục y ở lại Liên sô để tiếp tục hoạt động. Về tiền nong, tôi đã mở trương mục riêng cho y tại Thụy sĩ, y đã được thông báo về tên, địa chỉ của ngân hàng và bí số của trương mục. Anh cho y biết là tính đến nay, trương mục của y đã được một triệu ba trăm nàng đô-la.
Trong trường hợp Z. 233 muốn thoát ly vì sợ bại lộ, anh hãy tìm cách đình hoãn chuyến đi Tirana, lấy cớ là bị bệnh bất thình lình. Và anh liên lạc với Arếp, đệ nhị tham vụ sứ quán I-rắc tại Mạc tư khoa. Arếp là điệp viên tin cậy của Sở. I-rắc là quốc gia thân tình với Liên sô nên được KGB biệt đãi, anh sẽ có thể liên lạc dễ dàng. Tôi nhắc lại: anh chỉ liên lạc với Arếp trong trường hợp Z. 233 đòi xuất ngoại mà thôi. Anh sẽ giao cho Arếp phụ trách việc đưa Z. 233 ra khỏi Liên sô. Mặt khẩu trao đổi với Arếp:
Anh nói: mùa đông, tuyết lạnh, phi cơ.
Arếp đáp: rượu vốt-ka, cô-sắc, món zakútka. (Anh liệu đặt một câu nói nào gồm 3 chữ nêu trên).
Về vụ gặp gỡ Z. 233, anh cứ ở trong phòng khách sạn Metropole, y sẽ đến.
Giờ đến: 4g15p, giờ Mạc tư khoa (sáng).
Mật khẩu: Z. 233 nói: Lêningờrát, áo lông chồn.
Anh nói: Balê, Tirana.
Trong trường hợp Z. 233 không đến được như đã hẹn, anh cứ tiếp tục đi Anbani. Nếu có điều kiện, tôi sẽ liên lạc sau với anh tại Tirana.
Tôi nhắc lại: giờ hẹn, 4g15p sáng, nếu có chậm thì chỉ chậm 5 phút là nhiều nhất.
HH.
Lúc Văn Bình tắm xong thì đồng hồ đã chỉ 4 giờ. Đúng 4 giờ sáng. Vêlana nằm chềnh ềnh trên giường, da trắng nòn nà, bộ ngực và bờ mông thật ngon lành song chàng không còn lòng dạ nào nghĩ đến hưởng thụ nữa. Vì chỉ 15 phút nữa Z. 233 xuất hiện.
Chàng muốn tống khứ Vêlana mà chưa tìm ra kế. Chàng không thể gây sự đễ làm dữ với nàng. Chàng cũng không thể mở cửa, mời nàng ra. Dầu chàng dùng lời lẽ lịch sự hoặc sỗ sàng, nàng cũng sẽ không ra. Bôrết đã hạ lệnh cho nàng đến phòng chàng để làm tình nhưng với dụng ý kiểm soát chàng.
Tâm trí Văn Bình rối như tơ vò. Thoạt gặp cô gái bồi phòng Nina, chàng hơi ngờ ngợ. Chàng bắt đầu hy vọng khi nàng hẹn đến đêm. Tuy nhiên, chàng không tin rằng Nina là Z. 233 vì chàng gián tiếp gợi tới mật khẩu mà nàng vẫn dửng dưng như không. Sự hiện diện của Nina trong khám đường KGB đã làm chàng sững sờ thật sự. Trung ương C.I.A. không hề yêu cầu chàng tiếp xúc với những chiến hữu của Penkốpky tại Mạc tư khoa. Bôrết đã bịa đặt hoàn toàn, hay sự việc xảy ra hoàn toàn có thật? Văn Bình không đủ yếu tố để trả lời. Nina là nạn nhân oan uổng hay là chiến hữu của tổ chức gián điệp chống sô viết Penkốpky? Hay nàng là nhân viên KGB đóng trò “khổ nhục kế”?
Văn Bình đã thắc mắc càng thắc mắc thêm, bởi vậy sự thèm muốn cố hữu và vô tận của chàng đã tắt ngúm trước tấm thân vệ nữ bốc lửa uốn éo trên nệm trắng muốt.
4g 5p.
Còn 10 phút nữa.
Văn Bình phải có thái độ dứt khoát. Chàng bèn kéo Vêlana ngoảnh lại phía chàng. Tưởng chàng đòi hỏi, cô gái sô viết vội nhoài người ra ôm cứng lấy chàng. Hoảng hốt chàng giằng ra:
- Không, không.
Vêlana chống cùi tay xuống giường:
- Anh không yêu em nữa ư?
- Thú thật với em, anh: hơi mệt.
- Chẳng sao, lát nữa anh sẽ hết mệt.
- Nhưng mà …
- Đừng kiếm cớ nữa. Này, em hỏi thật anh, anh đang đợi ai?
- Chẳng đợi ai cả?
- Tại sao anh đuổi em?
- Anh có đuổi em đâu.
- Vậy em nằm lại. Anh mệt thì em xin phép anh được ngủ một giấc. Đêm qua làm việc đến gần sáng, bây giờ buồn ngủ quá.
Văn Bình lại nhìn đồng hồ.
Chết rồi, đã 4 giờ 12 phút. Chàng không thể chần chừ thêm nữa. Chàng phải điểm huyệt cho Vêlana mê man. Nhưng Vêlana đã thòng chân xuống giường. Cũng như chàng, nàng vừa cúi nhìn đồng hồ. Nếu chàng xấn tới, vung ngón tay ra, nàng sẽ biết. Tỉnh dậy, nàng sẽ báo cáo với Bôrết, Văn Bình đành xử dụng hạ sách. Chàng bước nhanh lại cửa, đặt bàn tay vào quả nắm.
Vêlana để nguyên thân thể lõa lồ khua chân lấy giép rồi bước theo:
- Anh đi đâu đấy?
Văn Bình quay lại gắt:
- Nằm đấy. Anh ra ngoài gọi bồi.
- Để làm gì?
- Dặn mang lên chai rượu.
- Thiếu gì rượu trong phòng, anh uống từ giờ đến đêm mai cũng chưa hết.
4g 15p. Giờ hẹn với Z. 233.
Văn Bình nghe tiếng giày bước nhè nhẹ trên thảm bên ngoài hàng lang, rồi cánh cửa phòng được xô mạnh vào. Nếu không phải là võ sĩ giỏi nội công chàng đã té ngã.
Người vừa xô cửa là người mà chàng không tin sẽ đến, người mà chàng không hề chờ đợi.
Hắn là Bônkốp, giám đốc sở Phát triển Ngoại thương.
Văn Bình lạnh toát châu thân. Tại sao Bônkết lại đến phòng chàng vào lúc 4g15? Hắn có thể là Z. 233 được chăng?