“Không cho anh vào nhà sao?” Bình thường nàng không phải như thế, hắn đã sớm được vào trong nhà nàng. Hai người cũng không phải mới ngày đầu quen biết, hiện tại hắn lại phải đứng trước cửa nhà nàng, nàng có cái gì phải sợ khi nhìn thấy hắn đến? Nàng giống như đứa nhỏ làm chuyện sai nói:” Nữ giúp việc xin nghỉ phép, trong nhà thực loạn, anh đi ra xe trước chờ một chút gặp nhau ở dưới cửa chung cư”.
“Được rồi, em cứ từ từ mà đi.” Hắn xoay người bước về phía thang máy đi xuống bãi đỗ xe, bỗng nhiên cảm thấy bất an, Tư Gia tựa như có điểm gì đó giấu diếm hắn?
Đừng nghĩ rằng nữ giới mới có giác quan thứ sáu nam nhân cũng có, chính là hay không nguyện ý mở mắt ra.
Nổ máy xe đi đến trước cửa khu chung cư, Từ Bồi Nghị ngón tay để trên tay lái, hắn không nghĩ ngày sinh nhật hôm nay sẽ lưu lại những kỉ niệm không đáng nhớ. Gần đây hắn công tác đúng là quá bận, nhiều ước định đều không có tuân thủ nhưng là không đến mức tình lâu phai nhạt đi?
Cửa lớn mở nhưng người người đi ra lại không phải là Nhan Tư Gia mà là một nam nhân cao lớn, vẻ mặt vội vàng, đội mũ cùng đeo mắt kính thấy không rõ diện mão lắm nhưng thân ảnh kia có điểm nhìn quen mắt hắn nhất thời không nghĩ ra là ai.
Không bao lâu sau thì Nhan Tư Gia xuất hiện, giống như mọi lần hắn tới nàng thích mặc quần áo có đôi chút hở hang để lộ đôi chân dài, nàng thường nói chính mình dáng người là kiệt tác do thượng đế ban tặng ăn mặc hở hang một chút như thế nào không làm cho thế giới thất vọng?
“Để anh đợi lâu, thật có lỗi!” Nàng vừa lên xe, mùi nước hoa cũng tùy theo mà tản ra khắp nơi, nàng yêu thích loại nước hoa này khi dùng sẽ làm người ta nghiện hương vị này.
Hắn không có lập tức lái xe đi, thở sâu nói:” Em…..trên cổ của em có dấu hôn.”
Không phải hắn cổ ý muốn nói rõ ràng như vậy mà vì dấu vết kia rất hấp dẫn sự chú ý của người khác. Ngay tại chiếc cổ trắng noãn của nàng lại cố ý xuất hiện một dấu hôn, gần nhất hắn cũng không có loại cơ hội nàng, trên thực tế hắn cũng không thích làm như vậy, làm gì lại đi đem sự thân mật kích tình cá nhân ra cho thiên hạ nhìn?
Hắn không có thói quen này, đường đời còn dài, mặc kệ là tốt hay là xấu hắn cũng đều chỉ muốn để trong lòng.
Nhan Tư Gia trong mắt xuất hiện lên một chút kích động, hiện qua gương liền thấy, cười cười nói:” Cái gì dấu hôn? Là muỗi cắn!”
Hắn nếu đủ thông minh nên làm cho sự tình thoáng qua đi, chỉ tiếc hắn nhãn lực rất tốt, trí nhớ cũng là số một.” Vừa rối có một nam nhân chạy ra, có điểm giống như là người anh quen biết, hẳn là người Ngô gia đi?”
Hắn cùng Ngô Học Thụy là bạn đồng học thời đại học, không được tình là bạn học bằng hữu cũng không có khả năng hắn nhận sai người. Ngô Học Thụy từng đem hắn làm người đối địch, hai người đồng dạng là hai xí nghiệp lớn đều bị chịu sự chú ý và chờ mong, khó tránh khỏi cạnh tranh tâm tính.
Kỳ thật hắn không đem Ngô Học Thụy đặt ở trong mắt, dù sao cũng phát triển ở hai lĩnh vực bất đồng đối phương thua cũng không tính là hắn thắng, nếu đêm hai người so sánh với nhau căn bản không đúng.
Chính là hắn vạn vạn lần cũng không nghĩ tới, Ngô Học Thụy dám suy nghĩ động đến trên người bạn gái hắn, nhưng ngẫm lại điều này cũng có đạo lý, nếu không thắng được trong sự nghiệp bất quá liền đoạt lấy người mà hắn yêu. Nếu không còn có cái phương pháp nào có thể đả kích đến người khác?
“Anh rốt cuộc đang nói cái gì? Đừng náo loạn!” Nhan Tư Gia trợn to mắt nhìn hắn, hi vọng hắn hiểu được đã đi quá giới hạn, không cần biến thành giay vò lẫn nhau, nếu hắn còn hi vọng tiếp tục quan hệ với nàng trăm ngàn lần đừng tim chuyện nghiện cứu triệt để.
“Em không có gì muốn nói cho anh sao?” Hắn ngữ khí vẫn bình tĩnh, ánh mắt cũng đã âm lãnh.
Không khí một chút trở nên buộc chặt, nàng im lặng, sự tình đến mức này giấu diếm nữa cũng chỉ là lừa mình lừa dối người, hắn khôn khéo như vậy, hắn sẽ không lẳng lặng thừa nhận, bởi vậy nàng chỉ có thể nói:” Là anh không tốt, anh quá bận, mà em lại rất cô đơn.”
Nàng hẳn đã chạm qua hai nam nhân đối địch nhau, hai người đều điều kiện xuất chúng, bề ngoài cao ngạo, nội tâm nhiệt tình cũng là một chút khó khăn, có thể chinh phục hắn là nàng đã sử dụng hết công sức, cho dù hắn có thể dành thời gian cho nàng không nhiều lắm nhưng nàng vẫn nguyện ý chấp nhận phần tình cảm này.
Coi tiêu chuẩn của hắn mà nói nàng đã muốn làm hết sức, đây không phải lần đầu tiên nàng lén lút sau lưng hắn mà chính là lần đầu tiên bị hắn bắt được. Nàng cho rằng mình đã xử lý rất khá, ai ngờ vẫn là khó thoát khỏi sự quan sát sâu sắc của hắn, hôm nay nàng đã nhận thức được hắn tài cỡ nào.
“Anh hiểu, như vậy đêm nay còn là sinh nhật của anh.” Hắn không nghĩ vô tình nói, cả hai đều là người sĩ diện, hắn không thương tổn lòng tự tôn của nàng lấy vui trả thù, cứ việc để nội tâm hắn đang đổ máu cũng chỉ có một người có thể chữa được.
“Bồi Nghị……chúng ta đã không thể trở về như trước được sao?” Nàng không muốn cứ như vậy mà chấm dứt, nhưng sự kiêu ngạo làm cho nàng không thể cúi đầu trước, trước kia đều là nam nhân cầu xin nàng, hôm nay cho dù nàng có đuối lý cũng không có khả năng nàng ăn nói khép nép.