- Đúng, bây giờ mình nhớ cậu có lưu ý việc ấy, Bob nói khẽ. Nhưng ngay lúc đó thì mình không thấy có gì lạ. - Như các cậu biết, - Hannibal nói tiếp, ván ép là một vật liệu mới làm ra. Thời bọn hải tặc và buôn lậu thì chưa có ván ép.
- Hừm! Peter nói. Cậu nói ván ép hả? Mình thấy không phải là một bằng chứng có sức thuyết phục cho lắm!
- Khoan đã! Ta hãy xem xét hang thứ nhì. Hang lớn nhất... Cái hang mà Bob đã tìm ra khi tình cờ xoay khối đá. Nếu các cậu còn nhớ, chúng ta đã vào được hang này bằng cách đi dưới đất, chứ không phải là vào trực tiếp từ bên ngoài. Tại sao như thế? Bởi vì hang không có chỗ mở ra bãi biển, giống như hang đầu tiên.
Sau đó chúng ta đã dừng lại. Chúng ta xem xét một cái giống như bức tường chắc và dày ở cuối hang. Chúng ta hy vọng rằng cái hang sẽ đưa chúng ta đến đường hầm cũ mà chúng ta đã biết được là nhờ những nghiên cứu của Bob.
- Đúng! Bob và Peter cùng nói.
- Thậm chí mình còn nhớ là cậu lấy dao cạo bức tường ấy, - Peter nói thêm. Cậu đã phát hiện được gì, ngoài việc là tường đá có thể làm mẻ một lưỡi dao tốt?
Thay vì trả lời, Hannibal rút dao ra khỏi túi Rồi sau khi mở dao ra, cậu đưa cho hai bạn xem:
- Các cậu hãy lưu ý những miếng vụn xám dính vào lưỡi dao. Ngửi thử đi!
Peter và Bob hít.
- Sơn! - Hai cậu la lên cùng lúc.
Hannibal gật đầu tán thành.
- Bức tường của những hang cũ không thể có nước sơn được! Hannibal tuyên bố. Ngoài ra, sau khi cạo lớp nước sơn đi, lưỡi dao đã để vết trên bề mặt phía dưới. Theo mình nghĩ, bức tường này hoàn toàn không phải là đá mà là đá xây vừa bề dày tường, có phủ lớp sơn xám, trộn với cát và đá nhỏ, để tạo cảm giác một bức tường hang động thật. Mà đá xây vừa bề dày tường cũng mới có gần đây thôi. Những ai xây bức tường đó có lẽ là muốn che giấu một bí mật khá lý thú phía sau - thám tử trưởng kết luận.
- Bí mật như thế nào? Bob hỏi.
- Ta hãy nói đơn giản hơn là chắc có một cái gì đó khá quan trọng nằm ở phía bên kia. Và cái đó rất có thể là đường hầm tàu điện ngầm Seaside!
- Đúng rồi! Peter kêu lên. Có ai đó đụng phải đường hầm đó và bịt lại để không ai khác có thể tìm ra được. Người đó tưởng rằng một bức tường giả sẽ ngăn không cho những kẻ tò mò đi xa hơn .
- Hay là, - Bob nói, chỉ tại thành phố bịt lại cửa vào tàu điện ngầm như thế.
- Cậu quên rằng cách đây năm mươi năm chưa có đá vữa xây bề dày tường! Hannibal nhắc.
- Đúng, Bob gật đầu. Nhưng chúng mình không biết lối vào đường ngầm được bịt lại chính xác là vào lúc nào. Có thể người ta chờ nhiều năm rồi mới bít lại không dùng nữa... khi người ta nhận thức rằng trẻ con hoặc thú vật có thể đi lạc vào đó.
Hannibal suy nghĩ.
- Có thể cậu nói đúng, Bob ạ. Cuối cùng Hannibal nói, nhưng mình nghi ngờ lắm. Thôi, mình nói tiếp! Hãy trở lại với bức tường của chúng ta và những giải thích của mình. Vậy là lúc ấy ta đang đứng trước chướng ngại vật. Mình đang xem xét nó gần hơn, rồi mình quay lại để xem trên lưỡi dao mình có gì, và lúc đó...
Peter nuốt nước bọt rồi kết thúc:
- Lúc đó hang mở ra. Hang đột ngột sáng lên và con rồng bước vào. Mình hiểu cậu nghĩ gì rồi... (Peter gãi đầu)... Ít nhất, mình nghĩ là mình đoán được. Nhưng mình thích nghe cậu giải thích hơn.
- Được! Hannibal thở dài. Vậy là hang mở ra. Nhưng làm thế nào nó mở ra được? Bằng phép màu nào? Không có một lối thoát nào mở ra ngoài cả. Nếu có cửa vào, thì chúng ta đã vào được chính cái hang đó trước, chứ không phải hang kia, cái hang nơi Bob tắm bùn ấy.
- Mình đồng ý với cậu, Bob gật đầu. Nếu hang có cửa nhìn ra bãi biển thì mình đã nhìn thấy rồi! Con rồng đã biết tìm ra cửa. Vì sao? Bởi vì nó biết cách mở cửa ra. Có thể nó khôn hơn mình tưởng.
Hannibal đưa tay lên.
- Các cậu hãy nhớ đến suy luận dựa trên những ấn tượng mà mình đã cảm nhận: tất cả đều có vẻ không thật... giả tạo. Cả con rồng, và phần còn lại. Mà nếu con quái vật ấy khôn hơn chúng ta, thì có nghĩa rằng đó không phải là một con thú mà là một con rồng giả do con người điều khiển.
Peter ra vẻ ngơ ngác.
- Bob ơi! Peter rên rỉ. Ý cậu muốn nói gì vậy?
- Nếu mình hiểu đúng, thì Hannibal nghĩ rằng con rồng của chúng ta là rô-bốt. Mình có lầm không hả Babal? - Mình chưa chắc chắn lắm. Hannibal thú nhận. Có thể là rô-bôt hoặc một con quái vật nào đó cấu trúc giống như con mà ông Allen đã sử dụng trong bộ phim kinh dị. Ta sẽ hiểu ra được đúng lúc. Dù sao, chúng ta chắc chắn được một điều: lối vào cửa hang là giả tạo. Chỉ có điều chúng ta đã không thể xem xét được kỹ từ phía bên ngoài. Bất kỳ một ai cũng có thể làm khối đá giả. Và không có gì hay bằng khối đá giả để che giấu lối vào hang. Khi muốn vào hay muốn cho rồng vào, chỉ việc đẩy mấy khối đá giả sang một bên. - Hannibal nhìn hai bạn - Hai cậu phải nhìn nhận rằng nếu thành phố Seaside có ý định bịt lối vào đường hầm, thì chắc chắn là họ không dùng những tấm ván gỗ và đá vữa để xây bề dày tường bên trong và những khối đá giả to tướng bên ngoài. Thành phố sẽ bịt lỗ lại bằng một cái gì đó chắc chắn: đá có vữa ximăng hay bê tông!