Ring ring
Niemvuigiaitri
Niemvuigiaitri.Xtgem.Com

Nơi Hội Tụ Mọt Sách
HomeTìm KiếmPh.Chat
>>>Phím tắt(ấn vào đây nếu thấy Xtscript error: timeout)
Vụ bí ẩn hòn đảo bộ xương - Alfred Hitchcock
↓↓ > > Vụ bí ẩn hòn đảo bộ xương - Alfred Hitchcock
MT932-HJ (Sáng Lập Viên)


Hannibal không trả lời gì hết. Cậu đang suy nghĩ dữ dội. Đầu óc cậu đang tích cực làm việc. Cậu đang kiểm tra lại tỉ mỉ tất cả những dữ kiện đã biết.
- Cậu đừng có suy nghĩ dữ quá như thế! - Peter khuyên, cố gắng đùa - Coi chừng cậu bị kẹt vòng bi đấy!

Hannibal ho thật lớn. Rồi một vẻ hài lòng hiện trên khuôn mặt tròn trịa của cậu.

- Cậu làm sao vậy Babal? - Bob hỏi ngay - Cậu có ý kiến gì hả?

- Đúng - Hannibal trả lời - Dường như mình đoán ra được tại sao các cậu lại tìm thấy những đồng tiền vàng đó trong cái hang bí mật dưới đảo Con Chó.

- Sao? Cậu đoán ra được hả? - Peter kêu lên - Cậu giải thích nhanh lên đi! Cậu làm ơn đừng nói những bài diễn văn dài dòng nhé!

- Trước hết, ta hãy đọc lại những ghi chép của cậu, Bob à - Hannibal nói - Mình muốn đọc lại đoạn về thuyền trưởng Chỉ Có Một Tai và việc cuộc chiến cuối cùng của thuyền trưởng với người Anh.

Cả ba lên phòng. Bob nhanh chóng tìm ra đoạn đó. Bob đọc lớn tiếng về việc tên hải tặc đã bị quân đội Anh tấn công bất ngờ giữa đêm như thế nào. Hắn bỏ trốn trên một chiếc xuồng sà lúp, cùng những cái rương đầy vàng, và đến đảo Con Chó. Nhờ bóng tối, hắn dã thoát khỏi những người đang rượt hắn, nhưng khi trời sáng, hắn bị bao vây và bị bắt.

Nhưng các rương đều trống rỗng, và người Anh đã kết luận rằng hắn đã vứt vàng khỏi tàu để cho vàng không rơi vào tay kẻ khác. Thuyền trưởng không chịu chỉ nơi hắn đã trút vàng trong rương ra ở chỗ nào đó ngoài khơi. Hắn chỉ nói: "Bây giờ Thần Biển giữ mấy đồng tiền vàng của ta, giữa chân của Thần. Thần sẽ giữ cho đến khi nào Thần quyết định trả lại..."

- Rồi sao? - Peter hỏi.

- Cậu không hiểu sao? - Hannibal đáp - Nếu hắn đã vứt vàng ra khỏi tàu, thì hắn đã nói là Thần Biển giữ vàng trong lòng, hoặc trong tay. Nhưng hắn nói “giữa chân". Vậy ai có chân?

- Tất nhiên là sinh vật - Bob nói, mắt sáng rỡ - Trời! BaBal ơi, có phải ý cậu muốn nói rằng...

- Dĩ nhiên! - Hannibal tuyên bố - và đó là cách giải thích lôgíc duy nhất. Khi thấy là không thể thoát được nữa, thuyền trưởng Chỉ Có Một Tai đã vứt toàn bộ kho báu vào mạch nước phun, trên đảo Con Chó! Rồi hắn lừa bọn Anh bằng cách nói kho báu đang ở giữa chân Thần Biển, trong khi thật ra có nghĩa là dưới đảo Con Chó. Cả nếu như người Anh hiểu được ý hắn, họ cũng không tài nào lấy lại được. Kho báu đã nằm dưới hang hàng thế kỷ.

- Vậy là vàng vẫn còn đó! - Peter thốt lên - Chris nói đúng! Chắc là có cả một gia tài dưới cái hang đó!

- Mình không nghĩ vậy - Hannibal nói - Cậu phải nhớ là hắn đã vứt những đồng tiền vàng vào cái lỗ. Suốt mấy thế kỷ, thủy triều và sóng biển đã có đủ thời gian chôn thật sâu, hoặc lôi ra ngoài vịnh. Chắc là trong cát vẫn còn vài đồng tiền vàng, nhưng mình không nghĩ là còn nhiều. Các cậu chỉ tìm thấy những gì đại dương chịu để lại cho các cậu.

- A! Sao lúc nào cậu cũng lôgíc quá! - Peter thở dài - Nhưng có lẽ cậu nói đúng. Dù sao mình vẫn hy vọng rằng Chris sẽ tìm được đủ tiền để đưa ba của cậu ấy về Hy Lạp.

Nhắc đến Chris cả ba trở lại nỗi lo hiện tại. Nhưng, vì lúc đó không có gì khác để làm, ba bạn đành lên phòng đi ngủ.

Peter và Bob gần như thiếp đi ngay. Ngược lại, Hannibal không ngủ được. Bây giờ đầu óc cậu lại làm việc một cách hết sức sáng suốt. Phải, vẫn còn một vụ bí ẩn nữa cần được làm rõ. Hannibal đã biết tất cả những dữ kiện, chắc chắn như vậy. Nhưng phải chi cậu biết kết hợp chúng lại với nhau cho đúng!

Hannibal nghĩ đến thuyền trưởng Chỉ Có Một Tai lừa bọn Anh, bằng cách vứt vàng vào lỗ mạch nước phun. Rồi, bỗng nhiên, Hannibal nhớ lại một mẩu đối thoại khác, mà cậu đã nghe và hầu như quên đi. Và cuối cùng mảnh ghép cuối cùng của toàn bộ bức tranh trong trò chơi ghép hình đã được đặt vào đúng chỗ.

- Rồi! - Hannibal thét lên và ngồi phốc dậy trên giường - Mười năm? Đúng điều đã xảy ra! Tất nhiên là phải vậy rồi! Bob, Peter, dậy đi!
Hai cậu bạn thức dậy, vừa càu nhàu vừa ngáp:

- Chuyện gì vậy Babal - Peter hỏi - ác mộng hả?

- Không, không - Hannibal đáp - Cả hai cậu mặc quần áo vào ngay lập tức, rồi lấy tàu đi ra đảo Bộ Xương. Mình đã phát hiện ra bí mật của hòn đảo!

Hannibal nhanh chóng giải thích cho hai bạn những gì cậu vừa mới chợt hiểu ra. Bob và Peter há miệng nghe bạn nói, và khi Hannibal nói xong, Peter la lên:

- Babal ơi, cậu là một thiên tài! Chắc chắn cậu nghĩ đúng. Đó là cách giải thích duy nhất phù hợp với tất cả những gì ta đã biết.

- Mình không hiểu tại sao phải mất đến bấy nhiêu lâu mình mới hiểu ra - Hannibal giả vờ khiêm nhường tuyên bố - Dù sao, mình tin chắc là cách giải thích đó đúng. Nên các cậu sẽ ra đảo kiểm tra suy luận của mình. Sau đó, các cậu sẽ trở về thành phố báo tin cho ba của cậu. Peter à, cũng như tất cả những người khác. Các cậu sẽ đưa cho họ xem những gì các cậu tìm thấy được. Rồi các cậu để cho họ lo phần tiếp theo.

Nét mặt Hannibal trở nên ngao ngán.

- Mình đi cùng các cậu cũng được - Hannibal nói - nhưng mình mệt quá.

- Cậu làm việc như vậy là nhiều quá rồi, Babal à - Bob hăng hái khẳng định - Như vậy bọn mình sẽ có dịp trổ tài! Mình rất muốn đến phiên mình được làm anh hùng, để thay đổi một chút. Nhưng sao không đi báo ngay cho ông Crentch và các chú kia để cùng đi đến đó?
« Trước1 ... 2728293031Sau »
Chia sẻ lên: share facebookshare googleshare twitter
Nếu phát hiện truyện có sự cố như thiếu,sai sót,..các bạn vui lòng báo cho Admin Qua facebook để mình chỉnh sửa sớm nhất nhé.
http://fb.com/laukho.nuocmat.501
↑↑ | Xem thêm các bài viết khác cùng chuyên mục với bài viết Vụ bí ẩn hòn đảo bộ xương - Alfred Hitchcock
TOP BÀI VIẾT
>>7 ngày làm gia sư - fmnghuy (full)
>>Hoàng tử lạnh lùng và cô nhóc lanh chanh
Xem thêm tác phẩm hot...
Trang Chủ | Reload | Liên hệ