Văn Bình thè lưỡi liếm giọt nước vô hình ở mép. Chàng cảm thấy nhột nhạt. Vì người đàn ông đầu hói, thấp lun kia là hung thần bậc nhất của cơ sở Phản gián Liên sô.
Tên hắn là Bôrết.
Bôrết trạc 55, bề cao cũng như bề ngang giống như cựu thủ tướng Kút Sép. Họ Kút nổi tiếng về cái bụng, vòng lưng của Bôrết cũng lớn không kém. Khuôn mặt Bôrết cũng không khác khuôn mặt Kút Sép là bao, chỉ khác là hắn trẻ hơn, và có vẻ hiền hơn. Vậy mà hắn lại là thủ Phản gián độc ác nhất nhì thế giới.
Bôrết xuất thân là một thẩm sát viên mật vụ ở miền đông nam Liên sô. Năm 25 tuổi, hắn đã được cấp trên để ý nhờ đặc tài về tra tấn phạm nhân. Toàn thể những người đã qua phòng thẩm cung của Bôrết đều nhận tội. Đáng kể hơn nữa là Bôrết muốn họ thú những gì họ đều hạ bút ký răm rắp.
Bôrết không tra tấn bằng roi vọt, nhổ móng chân móng tay, đốt da thịt, châm kim nhọn, trấn nước, chận tảng đá nặng trên ngực, nghĩa là những phương pháp cổ xưa, lưu lại khá nhiều thương tích. Bôrết chỉ dùng một dụng cụ quen thuộc: máy quay điện.
Tra điện là một phát minh ghê sợ của thế kỷ 20. Hầu hết quốc gia đều áp dụng phương pháp tra điện. Tuy nhiên, cừ khôi nhất về kỹ thuật tra điện chỉ có hai người. Người thứ nhất là Lômbila, phụ trách Công an Đặc vụ tại Á căn đình dưới thời Tổng thống Peron. Người thứ hai là viên giám đốc công an của Tổng thống Môrinigô ở Paraquay (1).
Nhưng so sánh với Bôrết thì họ mới là học trò. Vì Lômbila mở đầu cuộc tra tấn bằng cách đánh nạn nhân thừa sống thiếu chết, rồi trói cứng vào bàn, dùng kim điện châm chích khắp thân thể. Viên giám đốc công an xứ Paraquay còn cho nhận đầu nạn nhân vào thùng nước lạnh ngắt, bắt uống đến phình bụng rồi dùng dùi cui gỗ cúng đánh vào bụng cho mửa hết nước ra.
Tra điện nạn nhân, Bôrết chỉ cần một căn phòng nhỏ không có cửa sổ, một ngọn đèn ngàn nến treo trên trần, dọi xuống cái bàn sắt dài, trên đó nạn nhân bị trói còng queo như khúc dồi. Sở dĩ Bôrết đạt được kết quả mỹ mãn là nhờ hắn có một nghệ thuật riêng. Cái máy quay điện của hắn cũng khác hẳn những loại máy thường dùng. Bôrết giữ kín nghệ thuật quay điện cũng như cách chế tạo máy điện. Chỉ biết rằng hắn đã tra điện ai là người ấy phải đầu hàng trong vòng một ngày một đêm.
Vì đặc tài có một không hai này Bôrết được thăng chức và thuyên chuyển về trung ương Mạc tư khoa. Thời gian qua, hắn đã trở thành thủ lảnh Phản gián xuất sắc và được điện Cẩm Linh tin cậy.
Văn Bình chưa gặp mặt Bôrết lần nào; tuy nhiên hắn lại thân thuộc với chàng hơn ai hết trong số các tinh hoa điệp báo của thế giới Nga-Hoa. Chàng biết hắn nặng 108 kí mặc dầu bề cao chỉ hơn 1m6. Cao 1m6 là quá lùn đối với tiêu chuẩn tây phương, nhưng dường như ông Trời đã oái oăm nặn ra những con người thật lùn để giao cho những công việc thật lớn. Nhà độc tài Sít ta Lin cũng chỉ cao hơn 1m60. Kút Sép, cũng như Hít-le. Nã phá Luân cũng chẳng cao hơn Bôrết là bao.
Bôrết là một khối thịt nặng nề mà khi động dụng lại xoay chuyển nhanh nhẹn không kém thanh niên có thân thể cân đối. Lý do là Bôrết giỏi săm-bô, môn võ truyền thống của dân tộc Nga la tư. Võ săm-bô chỉ chuyên về hai tay, Bôrết theo học chuyên cần từ hồi nhỏ nên có thể giết người bằng cái tát nhẹ. Sư phụ của Bôrết là một ông già sống đến 130 tuổi mới chết. Ông sống ở vùng núi Côcadơ nơi có nhiều người thọ nhất thế giới, nhờ khí hậu, thổ ngơi thích hợp, và cũng nhờ trèo núi quanh năm. Trong những năm trèo núi, sư phụ của Bôrết đã học được bí thuật chạy nhảy của loài vượn, một giống vượn khác thường, nặng gấp đôi người mà cử động lại nhanh hơn người. Bôrết đã được sư phụ truyền lại bí quyết này. Một hôm, ông Hoàng đã cho Văn Bình biết một số chi tiết cặn kẽ về võ thuật của Bôrết.
- Gặp hắn, anh nên thận trọng “lời ông Hoàng”, anh đừng tưởng hắn mập như cái chum nước mà tiến thoái chậm chạp đâu. Khi cần, hắn có thể tấn công thần tốc. Sự nhanh nhẹn này hợp với sức nặng quá khổ đã biến hắn thành một võ sĩ đáng gờm. Sớm muộn anh sẽ phải đối đầu với hắn. Nếu khinh thường, anh sẽ mất mạng như chơi.
Một số điệp viên Anh-Mỹ đã mất mạng vì tính toán sai lầm. Thùng nước lèo khổng lồ của hắn chứa đựng một mãnh lực ghê gớm. Hắn thường có thói quen lừa cho đối phương húc đầu vào bụng rồi thót lại khiến đầu đối phương bị dính chặt. Hắn chỉ cần giáng bàn tay xuống. Xương sọ rắn như sắt cũng vỡ tan.
Tuy nhiên, sức mạnh của hắn cũng chưa nguy hiểm bằng mưu lược thần sầu. Trong đám thủ lãnh điệp báo cộng sản còn sống, Bôrết là người có nhiều mưu lược nhất.
Hôm ấy, ông tổng giám đốc đã cho Văn Bình coi cuốn an-bom đặc biệt dán toàn hình Bôrết. Yếu điểm số một của giới điều khiển điệp báo quốc tế là đàn bà. Hầu hết đều lụy về sắc đẹp. Nhưng Bôrết lại hoàn toàn dửng dưng trước sắc đẹp. Hắn còn sống độc thân. Dưới trường hắn có hàng trăm cô gái ngon lành song hắn không them quan tâm tới. Dường như thần kinh hệ của Bôrết thiếu hẳn những bộ phận gây ra sự rung động trước sắc đẹp.
Không rõ vì tình cờ hay cố ý (Văn Bình tin là ông Hoàng cố ý) mà hôm nay Văn Bình chạm trán Bôrết tại Mạc tư khoa.
Bôrết khệnh khạng bước vào, trên miệng chễm chện một điếu xì-gà Ha-van to tướng. Bôrết giống thủ tướng Sớc-sin của Anh quốc ở điểm luôn luôn ngậm xì-ga và là xì-gà không cháy. Người ta không thấy Bôrết hút xì-gà bao giờ mặc dầu hộp xì-ga đắt tiền và cái quẹt máy vàng khối luôn luôn nằm sẵn trong túi. Trong văn phòng hắn có đủ loại xì-gà và quẹt máy. Nếu bỏ chung lại có thể đựng đầy hai cái va-li cỡ lớn.