- Không! Khoan đã! - Bob nói và đứng trước mặt Doris.
- Thằng nhóc kia, đừng có dở trò - Manny ra lệnh.
Hắn huơ súng chạy đến Doris, nắm cổ tay và bẻ cánh tay cô bé ra sau lưng.
- Bước tới!
Đúng lúc đó có tiếng còi hụ. Lính cứu hỏa Twin Lakes đang đến!
Manny và Gasper nhìn nhau, rồi siết chặt hai con tin của mình hơn.
- Con đường này... Manny hỏi Doris và chỉ con đường đi Hambone, thấy mơ hồ dưới hoàng hôn. Con đường này... dẫn đi đâu vậy?
- Đến một thành phố bỏ hoang! Doris đáp.
- Phía bên kia núi có gì?
- Hoang mạc.
Tuy đang khiếp sợ thấy rõ, nhưng Doris cố giữ bình tĩnh và ngẩng đầu thật cao.
Gasper chỉ chiếc xe đỏ của Thrugon cho tên đồng lõa.
- Lấy xe của nó!
- Nhưng... Doris định phản đối.
- Im! Gasper thô lỗ ra lệnh.
Bây giờ đã nghe thấy rõ tiếng động cơ xe cứu hỏa. Một lần nữa, tiếng còi hụ vang lên.
- Nhanh! Leo lên xe!
Rồi Manny đẩy Doris ra phía sau xe, trước khi lên ngồi cạnh. Peter bị ngồi đằng trước cùng Gasper. Hannibal, Bob và Wesley Thrugon bất lực chứng kiến cảnh tượng, thấy chiếc xe đỏ quay tại chỗ, vượt qua cổng, rẽ vào con đường dẫn đi Hambone...
Hannibal hoàn hồn trước mọi người vì chạy ra cổng, nhưng Gasper tắt đèn pha và chẳng bao lâu chiếc xe biến mất phía sau hàng cây.
Phía bên kia đường, thám tử trưởng thấy xe cứu hỏa đến, chạy ào vào sân, theo sát phía sau là xe cảnh sát trưởng Tait... cảnh sát trưởng nhìn nhà xe chỉ còn là đống tro hồng.
- Sam ơi, dường như ta đến trễ quá! Cảnh sát trưởng nói với tài xế xe cứu hỏa.
Rồi ông quay sang Wesley Thrugon hỏi:
- Chuyện gì xảy ra vậy? Ở thành phố, mọi người có cảm giác như núi bị nổ tung...
Hannibal bước nhanh đến.
- Chính cháu đã đốt nhà xe ấy - Hannibal giải thích - Hai người đàn ông đã bẻ khóa vào nhà chú Thrugon và cháu muốn gây sự chú ý của cảnh sát ở thành phố. Nhưng không quan trọng! Bọn cướp đã bắt đi Doris Jamison vì Peter Crentch làm con tin. Cả bọn đi trong chiếc xe của chú Thrugon trên đường đi Hambone. Chúng có vũ khí... và dường như không lùi bước trước bất cứ hành động nào.
- Và cả Peter Crentch, bạn cháu nữa! - Hannibal nhắc lại - Bọn chúng dùng súng đe doạ.
Cảnh sát trưởng xoa cằm.
- Chuyện xảy ra lúc nào?
- Cách đây mới vài phút. Chú còn kịp đuổi theo, nếu chạy nhanh. Do không dám bật đèn pha, nên có lẽ chúng không đi nhanh được đâu.
- Bọn chúng sẽ tăng tốc nếu biết có tôi phía sau... dù xe có thể bị ngã xuống hố. Rượt theo chúng là nguy hiểm lắm vì chúng chở theo con tin!
- Vậy thì chú hãy chờ sẵn phía bên kia núi - Hannibal đề nghị - Chắn chắn chúng sẽ không dừng lại ở Hambone đâu. Nếu chặn đường phía bên kia thì...
- Đường nào?
Hannibal sửng sốt nhìn cảnh sát trưởng.
- Ý chú nói là... có nhiều con đường à?
- Cậu ơi, nếu bọn cướp mà đi tiếp, sau khi qua khỏi Hambone, thì chúng sẽ được chọn trong khoảng một chục hướng. Con đường chính rẽ thành một đống con đường nhỏ dẫn đến các nhà chòi lẻ hay đến các mỏ cũ. Từ đó, bọn chúng sẽ dễ dàng vào hoang mạc. Trừ phi bọn chúng thích trốn ở vùng đồi vài tuần lễ.
Bỏ lại Hannibal thất vọng, cảnh sát trưởng chạy ra bộ đàm trên xe.
- Tôi sẽ gọi xin một chiếc trực thăng tuần tra! - Cảnh sát trưởng giải thích. Nó sẽ đến đây trong vòng nửa tiếng nữa. Tôi sẽ nhờ phi công bay qua hết vùng đồi phía bên kia núi. Ta hãy cầu nguyện sao cho bọn cướp không bỏ lại mấy con tin để đi cho nhanh hơn! Chương XVII: HƯ XE! - Vụ bí ẩn bẫy chết trong hầm mỏ
Trên trực thăng chỉ có một người: Jim Hoover, phi công. Ông mỉm cười khi thấy Hannibal và Bob van xin để được lên theo tham gia cuộc tìm kiếm.
- Tôi không thích điều này chút nào! - Cảnh sát trưởng đã leo lên trực thăng ngồi càu nhàu - Sợ nguy hiểm đấy!
Tuy vậy, ông vẫn cho phép hai thám tử trẻ lên trực thăng, ngồi chồm hổm phía sau hai ghế phi công và hành khách. Cảnh sát trưởng có cây súng săn, và ống nhòm trên chân.
- Sẵn sàng chưa? - Hoover hỏi.
Không chờ trả lời, phi công cho trực thăng bay lên phía trên Mỏ Chết. Ngoại trừ vành trăng sáng rất yếu, trời tối thui như hũ nút. Hoover xoay một công tắc và chùm sáng trắng xanh của đèn chiếu đâm thủng màn đêm.
- Ông có thể đổi hướng chiếu đèn bằng cách điều khiển tay cầm này - Phi công chỉ cho cảnh sát trưởng.
Ba giây sau, chùm sáng quét sườn dốc núi. Đây đó, có thể thấy con đường ngoằn ngoèo từ Twin Lakes dẫn đến Hambone. Con đường hiện lên trắng sáng giữa những cây thông đen.
- Trừ phi vứt xe xuống hố, bọn chúng buộc phải theo con đường này, ít nhất cũng cho đến Hambone - Hoove nhận xét.
Trực thăng quẹo về hướng núi, Hannibal cảm thấy lòng ruột như bị lộn ngược và nấc lên.
- Bọn nhóc đừng sợ nhé! Hoover nói. Cứ nghĩ như mình đang ở trong một thang máy vừa đi lên xuống vừa đi ngang dọc vậy!
- Dạ được! Không sao! - Hannibal cam đoan.
Trực thăng đi theo con đường đến Hambone: không thấy chiếc xe đâu hết.
- Bọn chúng không thể nào đến được Hambone nhanh như thế, nhất là chạy không đèn! - Cảnh sát trưởng càu nhàu.
Bob cũng đang tự đặt ra câu hỏi. Manny và Gasper có thể sự đến được thành phố ma không? Có vượt qua khỏi chưa? Hay do sơ xuất, Gasper đã lái xe lật xuống hố? Peter và Doris có bình an vô sự không? Hay hai bạn đang nằm đâu đó dưới đáy vực thẳm, bị thương nặng.