Ring ring
Niemvuigiaitri
Niemvuigiaitri.Xtgem.Com

Nơi Hội Tụ Mọt Sách
HomeTìm KiếmPh.Chat
>>>Phím tắt(ấn vào đây nếu thấy Xtscript error: timeout)
Bóng Ma Trên Công Trường Đỏ - Người Thứ 8
↓↓ > > Bóng Ma Trên Công Trường Đỏ - Người Thứ 8
MT932-HJ (Sáng Lập Viên)


Tuy nói vậy nàng cũng giảm tốc độ và lái dạt vào bên đường. Thủ đô Tirana quả là thiên đường đối với trai gái có thế lực. Vì ban đêm dân chúng đều ở lì trong nhà, ngoài đường chỉ dành cho nhân viên an ninh và bộ đội. Trai gái tha hồ yêu nhau, không sợ lính kiểm tục can thiệp như ở… Sài gòn.

Xe vừa tắt máy Văn Bình đã kéo nàng ngã vào lòng chàng. Nàng la lên:

- Đừng anh!

Nàng không thể nào la thêm được nữa vì chàng đã đặt một cái hôn tóe lửa lên miệng nàng. Nàng giẫy lên đành đạch một lát rồi nằm yên. Văn Bình mở cửa xe, bế Chu-Ling xuống. Nàng nằm gọn trên hai cánh tay lực lưỡng của chàng, như thể đứa trẻ sơ sinh nằm trong tay mẹ.

Tứ phía tối om. Xa xa lấp lóe một vài ánh đèn yếu ớt của thành phố. Quang cảnh thật là thi vị. Chu-Ling không phản đối khi Văn Bình nhẹ nhàng đặt nàng xuống nệm cỏ. Cỏ ở đây êm ái không kém nệm mút dày một tấc trong các khách sạn lớn tây phương. Cho dẫu đau lưng nữa Văn Bình cũng không để ý đến.

Dường như tạo hóa muốn phụ họa với chàng nên một con chim vắt vẻo trên cành cây cao đột nhiên cất tiếng hót, Văn Bình đã trải qua nhiều cuộc vui lộ thiên trên cỏ song có lẽ chưa lần nào làm chàng ưng ý cho bằng ở Tirana.

Nệm cỏ vệ đường này đã êm còn thơm hơn nệm cỏ của một khách sạn ngàn một đêm lẻ ở ngoại ô Jaipur, Ấn độ nữa. Mỗi khi có dịp qua Ấn độ, và có thời giờ xé rào Văn Bình đều bay tới Jaipur, “ở đó có một tòa lâu đài mênh mông và thập phần tráng lệ của một vị tiểu vương đã khuất, được con cháu biến thành đại lữ quán. Tiểu vương này mang cái tên dài giằng giặc, cũng dài giằng giặc như sự chờ đợi của thiếu phụ góa chồng giữa tuổi xuân nồng: Saramad I Rajah Hai Hindustan Raj Rajendra Shri Maharajad-hiraj Sir Sawai Madho Singhji Banadur đệ nhị. GCSI, GCIE, GCVO, GBE, LLD…

Hồi tiểu vương còn sống, lâu đài của ông là nơi tập trung những thú vui tâu ký nhất trên trái đất. Lâu đài được xây cất theo kiểu Anh. Phòng rộng thênh thang, phòng tắm cũng rộng như phòng ngủ các khách sạn tân tiến, trần nhà cao vút, ở mỗi hành lang, mỗi cánh cửa đều có giây chuông, khách giật nhẹ một cái là gia nhân túa ra hầu hạ. Ngày nay, một hệ thống điều hòa khí hậu đã tăng thêm sự thần tiên của tòa lâu đài ngàn một đêm lẻ.

Tuy nhiên Văn Bình đến đó không phải để thưởng thức vẻ đẹp bao la của các căn phòng rộng. Mục đích của chàng là thưởng thức vẻ đẹp của mấy mẫu đất cây cối um tùm, với nệm cỏ xanh xờn và… êm lưng một cách lạ thường. Chủ nhân của lữ quán nuôi cỏ và xén cỏ này để làm vừa lòng một số du khách thích nằm trên cỏ trong bóng lá xanh rờn. Lại có hàng trăm con công xanh xanh rờn không kém, rỉa lông nhau âu yếm trước mặt khách. Và trên cánh cây lá xanh rờn cũng có hàng chục chú khỉ nô đùa, hôn hít nhau…

Văn Bình thường chờ mặt trời xế bóng mới ra hoa viên nằm dài trên nệm cỏ. Chàng không phải là thầy tu nên ít khi chịu nằm dài một mình. Chàng có cảm giác là mùi thơm của cỏ tươi ngấm sâu vào da thịt chàng làm thân thể tê mê. Sự tê mê của hương cỏ, tuy vậy, chỉ mới là một phần trăm của sự tê mê tình ái.

Vậy mà đêm nay trên vỉa đường ngoại ô Tirana Văn Bình lại cảm thấy tê mê gấp chục lần những cơn tê mê trong khách sạn vương giả gần Jaipur.

° ° °

Văn Bình không coi giờ nhưng đoán phỏng là đến gần 10 giờ tối Chu-Ling mới trở lên xe lái về lữ quán Dajti.

Trong những phút đầu tiên nàng không nói gì cả. Khi ánh đèn thành phố chiếu qua kiếng chắn gió nàng bỗng ngoảnh sang bên, giọng mất bình tĩnh:

- Chừng nào anh đi?

Văn Bình thở dài:

- Đừng hỏi nữa em ơi, anh lo quá.

- Ngày mai anh bận gì không?

- Anh có hẹn với bộ Ngoại thương Công việc chắc sẽ được giải quyết trong vòng một buổi. Đến chiều anh sẽ rỗi. Tối mai, đêm mai anh cũng rỗi.

- Ngày mốt?

- Theo chương trình, nếu công việc được tiến hành khả quan, anh phải từ giã Anbani ngay sau khi hợp đồng được ký kết.

- Nghĩa là anh sẽ lên đường ngày mốt?

- Phải, ngày mốt.

- Anh không lưu lại thêm ít ngày được ư?

- Không thể được.

- Anh sợ ban giám đốc công ty Maxman làm khó dễ?

- Trên thực tế, nếu anh về chậm họ có thể làm khó dễ. Nhưng công việc làm đối với anh chẳng có gì quan trọng. Anh được họ trả lương rất cao, gần hai ngàn đô-la một tháng chưa kể tiền hoa hồng, nghĩa là lương anh còn hơn lương tổng giám đốc nhiều công ty ở Mỹ, trong thời buổi cạnh tranh ráo riết này kiếm được một địa vị xã hội như vậy không phải dễ. Nhưng đồng tiền không làm được tình yêu, nếu cần bỏ việc, hoặc bỏ xứ để ở lại với em, anh cũng sẵn sàng không hề mảy may tiếc nuối. Và anh không đòi được ở lâu, dầu chỉ được ở bên em một vài ngày nữa… Sở dĩ anh phải về gấp là vì mẹ anh…

- Bà cụ bị đau?

- Đau nặng. Mẹ anh đã hơn 80 tuổi. Lần đau này chắc là lần cuối nên anh phải có mặt trước giờ lâm chung.
Giọng Chu-Ling bùi ngùi:

- Nghe anh nói, em buồn ghê. Không hiểu sao em cảm thấy chán chường tất cả.

Văn Bình khôn ngoan lái sang chuyện khác mà vẫn bắt Chu-Ling nghĩ đến cảnh chia lìa sắp tới:
« Trước1 ... 5556575859 ... 63Sau »
Chia sẻ lên: share facebookshare googleshare twitter
Nếu phát hiện truyện có sự cố như thiếu,sai sót,..các bạn vui lòng báo cho Admin Qua facebook để mình chỉnh sửa sớm nhất nhé.
http://fb.com/laukho.nuocmat.501
↑↑ | Xem thêm các bài viết khác cùng chuyên mục với bài viết Bóng Ma Trên Công Trường Đỏ - Người Thứ 8
TOP BÀI VIẾT
>>7 ngày làm gia sư - fmnghuy (full)
>>Hoàng tử lạnh lùng và cô nhóc lanh chanh
Xem thêm tác phẩm hot...
Trang Chủ | Reload | Liên hệ