XtGem Forum catalog
Niemvuigiaitri
Niemvuigiaitri.Xtgem.Com

Nơi Hội Tụ Mọt Sách
HomeTìm KiếmPh.Chat
>>>Phím tắt(ấn vào đây nếu thấy Xtscript error: timeout)
Bóng Ma Trên Công Trường Đỏ - Người Thứ 8
↓↓ > > Bóng Ma Trên Công Trường Đỏ - Người Thứ 8
MT932-HJ (Sáng Lập Viên)


Khơrút ngắt lời:

- Anh tò mò hơi nhiều. Tò mò là điều cấm kị đối với nhân viên KGB.

- Tôi không phải là nhân viên KGB.

- Song tương lai anh, tính mạng anh, hoàn toàn nằm trong tay KGB. Thôi, đến giờ tôi phải từ giã khách sạn rồi. Chúc anh may mắn … Tuy tôi là thượng cấp trực tiếp của anh tôi lại muốn được làm thuộc viên, với bất cứ giá nào. Anh hiểu tại sao không? Tại vì Chu-Ling … Chưa khi nào trên thế giới lại xảy ra tình trạng KGB, cơ quan điệp báo hùng hậu nhất hoàn vũ, huy động hàng trăm nhân viên từ Liên sô đến Anbani để bố trí cho một cô gái tuyệt đẹp của môt quốc gia xã hội chủ nghĩa thù nghịch ngả vào lòng một gã đàn ông làm việc cho Tình báo tư bản chủ nghĩa C.I.A. … Anh là người có diễm phúc vô tiền khoáng hậu.

Văn Bình chưa kịp đáp Khơrút đã xập mạnh cánh cửa, nện đế giầy bước ra ngoài. Thái độ của hắn chứng tỏ một sự tự tin kiên cố, gần như bất chấp thiên hạ.

Đặc điểm của đời sống phía sau bức màn sắt là sự im lặng. Nếu người tây phương có cái thù đóng cửa thật mạnh thì ngược lại người Nga lại chỉ đóng cửa rụt rè dường như tiếng động lớn làm cho thần kinh hệ của họ bị xúc động dữ đội. Đi ngoài đường, trèo thang gác, người Nga cũng rón ra rón rén. Vậy mà Khơrút đập cửa kêu sầm và gõ giầy lộp cộp … Hắn nói đúng, mật vụ Sigurimi nguy hiểm thật đấy, song chỉ nguy hiểm đối với ai kia, còn đối với KGB thì chỉ bằng muỗi tép.

Nếu vậy, tại sao KGB lại lao tâm khổ trí đưa một điệp viên C.I.A. vào “vòng chiến” ở Anbani?

Văn Bình mỉm cười một mình. Chàng mỉm cười là để tự thưởng công, nhưng cũng để tỏ thái độ với tên bồi quen thuộc vừa xô cửa. Vừa bước vào, hắn vừa ra hiệu cho chàng. Chàng vỗ vai hắn:

- Đừng sợ nữa. Máy ghi âm đã hỏng rồi.

Hắn lùi lại một bước:

- Tại sao ông biết?

Văn Bình nói giọng thân mật:

- Đùa dai làm gì, anh bạn! Thú thật quách đi cho rồi. Trong lúc chúng tôi trò truyện, anh đứng ngoài canh phòng phải không?

Hắn thở dài (tiếng thở dài còn ảo não hơn là tiếng thở dài của ông chồng già bị cô vợ trẻ cắm sừng với chú tài xế trong nhà ):

- Thưa phải.

- Đấy, anh em cả nhà … Khơrút và Vêlana có cùng ở trong khách sạn này không?

- Khơrút và Vêlana là ai?

- Khơrút là thằng cha gày ốm, xanh xao vừa từ phòng tôi đi ra xong.

- À, em tưởng ai. Em không biết tên ông ta là gì. Em chỉ có bổn phận đứng gác ở cầu thang.

- Anh hoạt động cho KGB lâu chưa?

- Lâu rồi. Từ ngày Liên sô và cộng hòa Anbani chưa đoạn giao.

- Anh có biết tôi là ai không?

- Không. Nhưng em đoán chắc ông cũng là nhân vật cao cấp. Ông yên tâm, sau khi biết rõ về ông, em sẽ cố gắng hơn nữa để giúp ông lên phòng Chu-Ling đêm nay.

- Ồ, từ giờ đến đêm còn nhiều thời giờ quá, tôi chịu đựng không nổi.

- Ông muốn giải quyết …?

- Phải.

- Ban ngày bất tiện.

- Vì bất tiện nên phải nhờ cậy đến anh. Vả lại, chẳng có gì là khó khăn cả. Anh cứ gọi người đẹp tới và như hồi nãy anh lại túc trực bên ngoài chờ tôi.

- Vâng, em xin tuân theo lệnh ông. Nhưng có đều này hơi phiền phức cho em …

- Vấn đề tiền chứ gì?

- Thưa ông, vâng. Tưởng ông là du khách Mỹ thật thụ em mới dám nhận tiền.

- 50 đô-la có là bao mà anh phải băn khoăn. Anh cứ giữ lấy, tôi không báo cáo với cấp trên đâu. Nếu anh dễ thương, tôi còn cho thêm nữa.

- Ông muốn em gọi ai?

- Cô bé giữ tổng đài điện thoại.

- Khổ quá. Nàng đã hẹn trước với một trưởng phái đoàn thương mãi từ Ba Lan tới.

- Bao giờ?

- Trong vòng 10 phút nữa. Hiện ông trưởng phái đoàn đang chờ trong phòng.

- Anh phải đưa nàng tới đây. Nàng có quen anh chàng Ba Lan kia không?

- Có. Tháng nào ông ta cũng đến hai lần. Và lần nào cũng cho gọi nàng. Phiền ông đợi đến tối.

- Không được. Nàng phải gặp tôi ngay.

- Thưa … ông.

Văn Bình khoèo nhẹ một cái. Tên bồi ma cô ngã nhào, đầu cụng vào tường. Hắn lóp ngóp bò dậy, miệng méo sệch:

- Ông để em lo liệu, đánh em làm gì, tội nghiệp!

Văn Bình bẹo má tên bồi, rồi dằn từng tiếng:
****************************

Bạn Đang Đọc Truyện Tại NiemVuiGiaiTri.Xtgem.Com - Thư Viện Online Hay Cho Bạn

****************************


-Nhanh lên. Tôi gia hạn cho anh đúng 5 phút. Sau 5 phút nếu cô bé điện thoại chưa đến, anh sẽ ăn đòn đau gấp chục lần. Tuy nhiên, có tội thì phạt, có công thì thưởng …

Chàng ngưng lại, mỉm cười, nhét tờ 50 đô-la vào túi tên bồi ma-cô.

- 50 đô-la nữa, vị chi 100.

Đang khóc, tên bồi toét miệng cười.

Văn Bình trèo lên giường. Giường của khách sạn Dajti không lấy gì làm êm. Lại còn đau lưng nữa là khác. Nhưng từ giờ đến tối, chàng phải tìm cách giết thời giờ, cho dẫu mất thêm vài ba ngàn calori và mất thêm tiền tẩm quất.

Trong tự điển mới của thanh niên Việt, có một thành ngữ thích thú: trả thù dân tộc. Rất nhiều người xuất ngoại nhưng đều già quá, đầu gối đã chùng, tim phổi đã xẹp, hoặc trẻ quá chưa hội đủ kinh nghiệm chiến trận quốc tế, nên vấn đề “trả thù dân tộc” chỉ thoáng qua ngắn ngủi và mong manh như tơ sương buổi sáng. Cũng may mà trong đội binh xuất ngoại đã có điệp viên Văn Bình. Không những chàng trả thù được, chàng còn làm cho năm châu phải giật mình kinh sợ.
« Trước1 ... 5152535455 ... 63Sau »
Chia sẻ lên: share facebookshare googleshare twitter
Nếu phát hiện truyện có sự cố như thiếu,sai sót,..các bạn vui lòng báo cho Admin Qua facebook để mình chỉnh sửa sớm nhất nhé.
http://fb.com/laukho.nuocmat.501
↑↑ | Xem thêm các bài viết khác cùng chuyên mục với bài viết Bóng Ma Trên Công Trường Đỏ - Người Thứ 8
TOP BÀI VIẾT
>>7 ngày làm gia sư - fmnghuy (full)
>>Hoàng tử lạnh lùng và cô nhóc lanh chanh
Xem thêm tác phẩm hot...
Trang Chủ | Reload | Liên hệ